Hãy tưởng tượng


Nếu bạn đang ở trong phòng mình, hãy thử làm việc này xem sao. Ngồi dậy, tắt đèn đi, ra khóa cửa. Bạn không muốn hắn ta vào, tất nhiên rồi. Đừng quên tắt hết mọi thứ làm bạn mất tập trung đi (đài, TV,...). Giờ thì, thử nghĩ xem. Mọi người đều đang ngủ, còn bạn thì ở đây đọc câu truyện này. Có ai đó gõ cửa nhà bạn. Bạn gọi bố mẹ, hoặc có thể là ai đó mà bạn biết rõ là đang ở trong nhà để họ ra mở cửa. Nhưng không có hồi đáp. Tất nhiên giờ thì họ đang ngủ cả rồi. Tốt nhất là bạn nên biết chính xác ai đang ở cùng với bạn, nếu không sẽ là hắn.

Giờ thì, bạn đứng dậy, và hỏi xem ai gọi cửa. Không có hồi đáp. Bạn cảm thấy bản thân căng thẳng chút ít rồi phải không, đôi chút lo lắng nữa. Nào, ngừng ý nghĩ đó lại, và cảm nhận cảm giác thực sự này xem. Một giọng nói nhỏ như một giai điệu nói với bạn rằng có điều gì đó không ổn. Tim bạn bắt đầu đập nhanh hơn, nhanh hơn một chút thôi, chưa đủ để bạn nhận thấy nhưng đã đủ để hắn nhận ra cảm giác đó của bạn rồi. Đừng để cảm giác đó kéo dài, bởi vì đó là những gì hắn muốn.

Hãy tưởng tượng. Bạn nhún vai và tự nhủ đó là âm thanh gây do do con mèo hàng xóm mà thôi. Quay về phòng, bạn lại tiếp tục đọc câu truyện này. Trong khi bạn đang ngồi đọc, trong căn phòng tối om, không có gì ngoài ánh sáng yếu ớt tỏa ra từ màn hình chiếc điện thoại di động. Ánh sáng duy nhất và cũng là thứ ánh sáng đẹp đẽ mang lại cho bạn chút cảm giác an toàn. Giờ thì, cái cảm giác an toàn đó hoàn toàn là sai lầm. Bạn lại nghe tiếng đập cửa. Tiếng vọng đó vang qua cả căn nhà của bạn. Rồi sau đó lặng ngắt. Thế là bạn lại đứng dậy đi xem xét. Có vẻ như nó lại là âm thanh từ phía cửa chính nhà bạn.

Bạn đến chỗ cửa chính, thấy nó đang đóng. Bạn lại gần và nhìn kỹ hơn, bạn thấy thực ra thì nó đang không khóa. Để bảo vệ cảm giác an toàn nhỏ nhoi của mình, bạn tự nhủ hẳn bố mẹ, anh chị em hoặc người bạn cùng phòng đã quên khóa mà thôi. Nhưng bạn biết rằng có điều gì đó thực sự không ổn. Bạn lại quay về phòng, khóa chặt cửa. Và cố gắng ngủ.Mãi một lúc rất lâu bạn bắt đầu mơ màng. Thì đó cũng là lúc bạn nghe thấy tiếng cửa mở. Bạn biết rõ bạn đã khóa nó mà. Thế nên theo bản năng bạn tự hạn chế tối đa phát ra tiếng động, kể cả nhịp thở. Bạn vẫn nghe thấy tiếng hơi thở, phải không nhỉ? Bạn cảm giác có thứ gì đó đang quan sát bạn. Bạn cảm thấy dường như có ai đó đang thở vào phía sau cổ bạn. Những ngón tay lạnh ngắt, chậm rãi lướt qua làn da của bạn.

Bây giờ, hãy ngừng tưởng tượng đi. Bạn sẽ nhận ra rằng, bạn vẫn đang cảm giác được những ngón tay lạnh lẽo đó. Và cả hơi thở nóng hổi của hắn nữa. Chỉ có điều đừng quay đầu lại. Bởi vì giờ đây, trí tưởng tượng của bạn đã mang tới một con quỷ thực sự rồi.





Hãy tưởng tượng Hãy tưởng tượng Reviewed by genen on tháng 9 21, 2015 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.