Tensei Shitara Slime Datta Ken (ARC: Tăng cường địa vị)(chương: 4 - 6)
Chương #4: Bằng hữu đầu tiên
Tôi thật sự ngạc nhiên.
Rất xin lỗi vì đã gọi ông là mềm yếu.
Không nghi ngờ gì nữa. Rất nguy hiểm!
Tôi sẽ lấy việc mình chưa thấy được để biện giải cho thái độ thô lỗ vừa nãy, nhưng e là đã muộn rồi.
(Oi. Không nhớ lời hứa sao? … Nhưng, bất chấp việc cứ than vãn, ngươi học được nó dễ dàng đó.)
(Dĩ nhiên! Tôi chỉ đùa thôi mà. Tôi có thể nhìn thấy chung quanh, và nghe cả âm thanh nữa. Thật lòng cám ơn.)
(Ừm, lẽ ra cần nhiều thời gian hơn mới đạt được nó…”
Mà, không sao cả.
Tôi thấy được rồi, nên con rồng này, thật tốt bụng.
Ngoài ra, có vẻ con rồng này, đang rất cô đơn.
Có thể thấy ngay đó là kiểu người đã mất mát nhiều. Kiểu như là, một “Khấp Xích Quỷ” vậy.[1]
(Vậy, sắp tới ngươi sẽ làm gì?)
(Ờ, ừm—, chắc là sẽ đi tìm những đồng hương Dị Thế Giới Nhân, dù lỡ mà không tìm thấy ai cũng không sao.)
Tìm được vẫn tốt hơn, nhưng chỉ nếu như có quan hệ tốt một tí.
Và do cuối cùng thì tôi cũng thấy được, nên tiện thể đi ngắm cả thế giới cũng tốt chán.
Nhờ vào việc cảm nhận được ánh sáng và âm thanh, thế giới đã trở nên rộng lớn hơn.
Và sẽ không cần phải gặm nhấm cỏ để giết thời gian nữa.
Nhưng, còn con rồng này.
Dù càng nhìn càng thấy tà ác, nhưng ông ta lại không di chuyển được.
Cơ mà, bị phong án suốt 300 năm à?
(Nhân tiện, Veldora-san đã có nói mình…bị phong ấn phải không?)
(Mu? Đúng. Ta đã phạm một sai lầm nhỏ là đã coi thường đối thủ… Mặc dù giữa chừng mới tung hết sức, nhưng vẫn bị đánh bại!)
Chẳng rõ vì sao, nhưng cái lời tuyên bố ‘Bị đánh bại!’ của con rồng nghe rất là tự hào.
Thật sự thì, dường như cả ma pháp lẫn kiếm, thương đều chẳng có nghĩ lý gì với con rồng này cả…
(Đối thủ mạnh đến thế sao?)
Có thứ quỷ quái nào còn mạnh hơn ông ta nữa sao?
Rõ ràng thế giới bên ngoài nguy hiểm hơn tôi tưởng! Có lẽ vậy.
(À. Rất mạnh. Sỡ hữu sự “gia hộ”, là một một tồn tại được biết đến như Dũng Sĩ của loài người.)
Dũng Sĩ.
Là một tồn tại rất quen thuộc trong nhiều Game.
Dạo này, những tác phẩm theo motif Dũng Sĩ rất được chuộng, nhưng chưa có nhân vật nào áp đảo đến thế.
Có vẻ như, họ là những người cực mạnh trong thế giới này.
(Nhân tiện, Dũng Sĩ đó tự nhận mình là “Triệu Hoán Giả”[2]. Chắc là đồng hương của ngươi hả.)
(Ể? Không không. Đồng hương của tôi sao mà mạnh đến mức đó được?)
(Không, khi những “Dị Thế Giới Nhân” đến thế giới này, họ thường sở hữu những năng lực đặc biệt. Những năng lực được khắc sâu vào linh hồn khi họ băng qua các thế giới.
Những “Triệu Hoán Giả” đó, đến 100% đều sỡ hữu năng lực đặc biêt. Là thứ duy nhất trên thế giới, “Unique Skill”.
Khác hẳn với những “Dị Thế Giới Nhân” đến một cách tình cờ, phải có “linh hồn” rất mạnh mới chịu được quá trình triệu hồi.
Và tỉ lệ triệu hồi thành công thì thấp hơn 0.03%, và trong trường họp này, nó đã thành công.)
(Triệu hồi sao, là kiểu dùng ma pháp để gọi ai đó đến… phải không?)
(Đúng vậy. Đó là một nghi thức mất đến 3 ngày và cần đến hơn 30 Ma Pháp Sư. Tỉ lệ thành công thấp, nhưng cũng đáng cho kỳ vọng có được một “Binh Khí” mạnh mẽ.)
(Ha? Binh khí?)
(Đúng. Để những “Triệu Hoán Giả” không chống lại những người triệu hồi, linh hồn của họ bị khắc vào một ma pháp nguyền rủa.)
(Gì chứ? Những kẻ triệu hồi không lý gì đến nhân quyền sao!?)
(Nhân quyền? … những người đến từ thế giới khác cũng có lúc phàn nàn về chuyện đó. Tuy nhiên, đây là một thế giới huyễn tưởng.
‘Nhược nhục cường thực’ (cá lớn nuốt cá bé), đó là chân lý tuyệt đối của vạn vật trong thế giới này.)
Hiểu rồi…
Nếu phán xét chuyện triều hồi trong thế giới này bằng những cảm giác của thế giới cũ, thật chẳng dễ gì chấp nhận được.
(Nếu vậy, những “Dị Thế Giới Nhân” đó, bị đối xử như thể nô lệ sao?)
(À không, cũng tùy người nữa. Nếu không phải đối tượng chịu “Ấn chú chi phối”, thì họ thường chấp nhận sống yên bình, hoặc trở thành một Mạo Hiểm Giả thì phải?
Thực sự thì, ta đã đẩy lui được khá nhiều Mạo Hiểm Giả “Dị Thế Giới Nhân” đến để chinh phạt ta! Fuhahaha!!!)
(Nói chung, chỉ những ai bị triệu hồi mới phải chịu cưỡng chế lao động à…)
(Có lẽ không phải là ‘lao động’, nhưng, đại khái là như vậy?
Ta có biết về con người, nhưng không phải là biết hết.)
(Thực vậy… ông là một con rồng mà.)
Tuy nhiên, mặc dù là một con rồng, nhưng ông ta lại biết khá nhiều.
Dẫu sao, có vẻ ông ta rất vui khi có người chuyện trò, và trả lời bất cứ câu hỏi nào.
Cho nên, tôi và con rồng, Veldora-san, tiếp tục trò chuyện.
***
Về ông ta đã chiến đấu với Dũng Sĩ như thế nào.
Về Dũng Sĩ mạnh ra sao.
Làn da trắng.
Đôi môi nhỏ, đỏ thắm.
Mái tóc dài, đen nhánh.
Không quá cao, nhỏ nhắn và mảnh khảnh.
Và dù đôi mắt bị ẩn đi dưới cái mặt nạ, có thể nói chắc rằng đó là một người rất đẹp.
Một quý cô.
Bị đánh bại vì diện mạo à? Khi tôi hỏi vậy, ‘Đừng nói bậy!’ là câu trả lời đầy giận dữ.
Cô ta bước vào, trên tay là một món vũ khí độc đáo, một thanh “Katana”, và không dùng đến khiên.
Unique Skill 『Tuyệt Đối Thiết Đoạn』.
Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』.[3]
‘Với các kỹ năng đó, cộng với việc dùng các loại ma pháp, cô ta đã áp đảo được ta!’ ông ta vui vẻ nói thế.
Tôi hiểu câu chuyện rồi, nhưng mà, con rồng này, có vẻ rất thích con người.
Dù có gọi họ là ‘tép riu’ hay ‘rác rưởi’, nhưng dường như chưa người nào đến tấn công ông ta mà bị giết cả.
Ít nhất thì với những ai chưa chọc giận ông ta.
Có một lần,
Có một sự kiện xảy ra vào 300 năm trước, một thành phố nào đó đã bị thiêu ra tro.
Và vì nguyên nhân đó, Dũng Sĩ đã được cử đến, và phong ấn ông ta lại.
Chính bởi Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 của Dũng Sĩ đó.[4]
Với tôi, cảm giác của con rồng này, tôi không hiểu nổi.
Không nói đến đó là cảm giác của người khác, trí tưởng tượng ít khi nào dẫn tới sự cảm thông cả.
Nhưng tôi tin chắc đấy không phải là một con rồng tá ác.
Mà, tôi thích ông ta rồi.
Và dĩ nhiên, tôi không nghĩ ông ta là đáng sợ nữa.
Thế là,
(Được rồi! Vậy, tôi… không, ông có muốn kết bạn với tôi không?)
Dễ mà, à không, có tí hơi ngài ngại.
Hiện giờ, chắc mặt tôi đỏ ửng lên rồi.
(Ca-, Cái gì? Với vị thể của một con S-, Slime mà, mà muốn kết bạn với ta, “Bạo Phong Long Veldora” đáng e sợ này sao!?”
(Kh-, Không, nếu ông không muốn thì …)
(Ngu ngốc! Ngươi!!! Không muốn à, ai nói thế!!!)
(Ể, vậy? Vậy… sao?)
(… Xem nào. … À, nếu ngươi đã nói vậy… ta sẽ suy nghĩ lại…)
Chả rõ vì sao, nhưng dường như ông ta đang liếc trộm tôi.
Sẽ tốt hơn nếu đó là một cô gái trẻ xinh, nhưng vì nó được một Dragon trông rất tà ác thực hiện … chẳng vui tí nào.
Nhưng cũng khá thú vị.
(Nhất định như vậy! Quyết dịnh đi! Nếu không thích, thì tuyệt giao đấy. Không có cơ hội thứ 2 đâu!!!)
(Chậc…! Không thể khác được! Ta sẽ làm bạn ngươi! Hãy biết ơn đi!)
*Phù*
Con rồng này không ngoan ngoãn lắm nhỉ.
Cơ mà tôi cũng không, nên thế là hòa.
(Vậy, xin được chiếu cố!)
(Xin được chiếu cố! … À, ta sẽ tặng cậu một cái tên. Cậu cũng phải tặng ta một cái!)
(Hở? Tại sao? Sao lại đột ngột vậy?)
(Để khắc vào linh hồn, rằng chúng ta là đồng hữu. Theo cách gọi của con người thì đó là Family name.
Cái tên ta tặng cậu, sẽ là một sự “gia hộ”. Cậu vẫn đang “vô danh”, nên với nó, cậu sẽ là một Named Monster!)
Hơ hơ.
Tóm lại, tôi phải nghĩ ra một Family name (= một cái tên chung với anh rồng này).
Vốn dĩ tôi không có khiếu trong chuyện này…
(Do anh là Bạo phong (bão), nên cái tên “Tempest”… thế nào?)
Không hay tí nào.
Đơn giản vì âm thanh thôi, Bạo phong = Lam ( = Tempest)[5], quá sức đơn giản.
(Quyết định vậy đi! Tuyệt!!! Âm nghe rất tuyệt!)
Anh ta thích nó à!
(Kể từ giờ, ta sẽ là Veldora Tempest! Còn cậu…
Sẽ được ban cho cái tên “Rimuru”. Rimuru Tempest sẽ là tên của cậu!!!)
Và cái tên đó, được khắc sâu vào linh hồn của tôi.
Tuy trông chẳng có gì khác về diện mạo lẫn năng lực cả.
Nhưng, tận sâu trong linh hồn, đã có một điều thay đổi.
Cũng có thể nói điều tương tự với Veldora.
Thế là, chúng tôi thành bằng hữu của nhau (hay nói đúng hơn phải là “bạn tâm giao” chứ nhỉ).
(Ồ, trước khi đi, tôi muốn hỏi một chuyện, không thể giải phong ấn sao?)
(Với sức của ta thì không được. Nếu có một Unique Skill sánh ngang của Dũng Sĩ, thì còn cơ may…)
(Veldora không sỡ hữu một Unique Skill nào sao?)
(Dĩ nhiên có chứ. Tuy nhiên, ngay khi bị phong ấn, ta chẳng thể dùng gì được nữa. Chỉ đủ xoay sở được thần giao cách cảm thôi…)
Thật tình, Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 của Dũng Sĩ, là một Skill giam hãm một đối tượng nào đó mãi mãi trong không gian đa chiều, và có năng lực cản trở mọi can thiệp từ thế giới bên ngoài.
Trong trường hợp này, việc có thể dùng thần giao cách cảm được thì quả thật rất lạ.
Không có vẻ gì kỹ năng này lại yếu đi do thời gian cả.
Việc Veldora có thể cảm nhân được thế giới bên ngoài, và dùng được thần giao cách cảm, quả thật dị thường, vì chúng đều là một kiểu can thiệp cơ mà…
Tuy nhiên, cả tôi lẫn Veldora đều không nhận thấy điều này.
(Được rồi. Có một việc tôi muốn thử…)
Nói xong, tôi liền chạm vào Veldora.
Và,
《Thử dùng Unique Skill 『Bộ Thực Giả』 để ăn Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』. Thất bại.》
Quả vậy, phong ấn của Dũng Sĩ đúng thật ở một đẳng cấp khác hẳn.
Một quầng sáng lóe lên, tuy Unique Skill bị can thiệp, nhưng nó trở lại bình thường ngay tức thì.
Tuy vậy, dường như có một vết rách nhỏ hiện ra. Nhưng nó ngay lập tức phục hồi lại.
Dẫu sao, ‘Do cùng là Unique Skill, biết đâu sẽ có gì đó xảy ra?’, cái tư tưởng đó chỉ mang đến rắc rối mà thôi.
Tôi không thể làm được gì sao?
Phải làm gì đây…
《Giải đáp. Việc phân tích một phần của Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 đã hoàn thành. Phương pháp thoát khỏi sẽ được trình bày sau đây.
Việc thân xác thoát ra được là bất khả thi. Khả năng dùng công kích vật lý để phá vỡ lao ngục là 0%.
Không thể phân tích biện pháp giải trừ các chiều không gian để thoát ra được.
Cần một tình huống tương tự = bị giam trong 『Vô Hạn Lao Ngục』, để có thể tiến hành phân tích từ bên trong. Nên, không thể thực hiện được.
Khả năng của việc thoát ra bằng Ý Thức Thể[6] là 1%.
Nếu có chuẩn bị sẵn một ‘vật chứa’, để Ý thức chuyển vào, tỉ lệ thành công sẽ là 3%.
Tuy vậy, cách làm đó cũng tương đương với việc “chuyển sinh”. Và nếu không tương hợp với vật chứa đó, mọi ký ức và năng lực sẽ bị xóa sạch.
Kết thúc việc trình bày phương cách trốn thoát.》
… Hừm.
Tỉ lệ thành công quá thấp.
Trông chẳng khác gì một màng mỏng trong suốt đang nhấp nháy vậy, cái Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 ấy.
Tuy vậy, không thể bị phá hủy bởi những công kích vật lý à…
Chắc hẳn cái phòng ngự tuyệt đối này phải có điểm yếu nào chứ.
(Mà, vị Dũng Sĩ kia có bị damage nào hay không, bất kể là tổn thương kiểu nào?)
(Hỏi hay lắm! Trong lúc trao đổi đòn, một số đòn tấn công của ta trực tiếp đánh trúng! Nhưng đều không có hiệu quả gì.
“Tử Hô Phong”, “Hắc Đạo Thê”, Phá Diệt Lam”[7], những kỹ năng tuyệt đối không thể tránh được đó, đều hoàn toàn vô hiệu! Ta bó tay!!! Thật buồn cười!!!)
Và sau những lời đó, Veldora lại bật cười to.
Hà, Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 à, cái thứ đang bao quanh anh bạn này, chắc hẳn đã được dùng như một cái khiên để vô hiệu mọi đòn tấn công từ bên ngoài.
Skill gì mà tiện dụng quá.
Unique Skill 『Tuyệt Đối Thiết Đoạn』.
Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』.
Nếu kết hợp bộ đôi này lại, chẳng phải sẽ trở thành bất bại sao?
Không muốn gặp cô ta tí nào, cái người của 300 năm trước ấy.
Cô ta chắc chắn đã qua đời rồi, nên chắc không sao đâu.
Không nghi ngờ gì nữa, cô ta thuộc Class mạnh nhất rồi.
※ Thực ra, Veldora cũng thuộc Class mạnh nhất đó. Nhưng hiện tại, Rimura không hề biết điều đó.
Dù sao.
Phương pháp thoát ra bằng cách chuyển sinh vào một vật chứa à.
(Để thoát ra, dường như cần phải có một vật chứa. Tuy vẫn có khả năng thoát ra bằng Ý Thức Thể, nhưng lại rất thấp.)
Thực sự không cần thiết nói đển cái tỉ lệ đó.
Nếu Veldora mà mất ý muốn thoát ra, tỉ lệ sẽ còn hạ thấp nữa.
(Mu? Có cách thoát ra sao! Thực sự thì, sau mấy trăm năm bị giam cầm, ma lực của ta cũng muốn cạn rồi!
Chắc là vì ta không ngừng phát tiết ra ma tố…)
(Ra vậy—. Ra đó là lý do nồng độ ma tố nơi đây cực cao.)
(Đúng. Những Ma vật cấp cao đều tránh đến nơi này. Cỏ cũng không sinh sôi được trên đất này. Chỉ vài loài thực vật hiếm hoi mọc nơi đây thôi!)
À-à.
Tôi chợt nhớ đến cỏ Hipokte.
Nói vậy, đó chắc chắn phải là một loài thảo dược quý hiếm rồi…
(Mà… Anh có muốn thử thoát ra hay không? Nếu có một vật chứa, tỉ lệ thành công sẽ tăng lên. … Mà, vật chứa thế nào mới tốt nhỉ?)
(… E rằng, kể cả khi Ý thức thoát ra được, việc tập trung Ma tố lại để tái tạo thành hạt nhân cũng rất khó. Nếu tạo ra được một vết rách trên phong ấn, thì mới có khả năng thành công. Nhưng, một vật chứa à. Nghĩa là, chuẩn bị sẵn hạt nhân mới, rồi chuyển Ý thức vào đó. Tóm lại, là chuyển sinh à!)
Anh chàng này!
Tôi đã nghĩ anh ta là người biết nhiều, nhưng đâu ngờ đến mức này.
Tuyệt thật… Cùng một kết luận với 『Đại Hiền Giả』.
(Là như vậy. Vậy, nếu cần phải chuẩn bị điều gì, tôi sẽ thực hiện nhé?)
(H—ừm. Thật ra, ta không cần hạt nhân gì cả… giữ bí mật giùm nhé? Ta là, “Một tồn tại vẹn toàn” mà. Một cá nhân đặc biệt.
Ta là dạng Ý Thức Sinh Mệnh Thể, nên không hề bị ràng buộc với cái xác thịt này. Chính bởi niềm tin của mọi người xung quanh mà ta có cái cơ thể này.)
Lại nói về mấy chuyện mà tôi chẳng hiểu nữa.
Nên chúng tôi tiếp tục nói chuyện cho tới khi tôi hiểu rõ.
Kết quả là.
Ý thức tập trung Ma tố lại, và tạo thành một Cơ thể.
Hiện giờ, tuy chỉ phần Cơ thể bị giam hãm, nhưng lại dẫn đến tình trạng Ý thức không thể tập trung Ma tố bên ngoài lại được.
Sự tình là thế.
Khi được hỏi ‘Chỉ phần Ý thức thoát ra không thôi?’, thì:
(Không thể được. Ta cần một vật chứa.)
Là những gì anh ta nói.
Nếu chỉ Ý thức thoát ra, anh ta sẽ khuếch tán ra cùng với Ma tố, và tồn tại này sẽ biến mất.
Và ở một nơi khác, một “Bạo Phong Long” mới sẽ ra đời.
Thế nên, mặc dù thoát ra được, nhưng nếu phải biến thành một người khác thì cũng vô nghĩa.
Bị chiếu tướng rồi.
Nếu vậy, việc dùng 『Bộ Thực Giả』 để ‘ăn’ Veldora thì sao?
Trong Bao Tử của Bộ Thực Giả, tiến hành cách li và phân tích hiệu quả của 『Vô Hạn Lao Ngục』, liệu cách đó có thể phá được nó và giải phóng anh ta không?)
《Giải đáp. Việc dùng Bao Tử của Unique Skill 『Bộ Thực Giả』 để hấp thụ đối tượng Veldora là có thể.》
Có thể à…
Nếu tôi giải thích, liệu rằng anh ta sẽ đồng ý chứ.
Nếu cứ thế này, sau vài trăm năm cô độc, việc biến mất đi là một vận mệnh khó tránh.
Thế nên, tôi giải thích cho Veldora nghe về năng lực của 『Bộ Thực Giả』 và dự tính của mình.
Hẳn nhiên, nếu không nhờ vào sự hiệu chỉnh của 『Đại Hiền Giả』, sẽ không thể thành công…
(Kuahahahaha! Thú vị lắm!!! Ta sẽ thử. Với cậu, ta sẽ giao phó sinh mệnh này!)
(Anh tin tưởng tôi dễ dàng đến thế sao?)
(Dĩ nhiên! Thay vì phải ở đây chờ cậu quay lại, việc ra ngoài, dù vẫn ở bên trong cậu, cộng với việc phá cái 『Vô Hạn Lao Ngục』 này, thú vị hơn nhiều!
Và, ta và cậu, cả 2 sẽ cùng nhau phá cái 『Vô Hạn Lao Ngục』 này!)
Vậy sao.
Không phải một người, mà là 2 người cùng nhau.
Chẳng tốt hơn sao?
Tôi sẽ dùng 『Đại Hiền Giả』và 『Bộ Thực Giả』 để tiếp tục phân tích, còn Veldora sẽ cố phá hủy nó từ bên trong.
Và ở bên trong Bao Tử, Ý thức không hề khuếch tán, nên sẽ không tan biến.
Tôi tin chúng tôi sẽ làm được.
(Được! Tôi sẽ ăn anh ngay, hãy cố gắng phá giải 『Vô Hạn Lao Ngục』 để thoát ra nhé?)
(Kukuku! Để đó cho tôi! Sẽ không chờ lâu đâu, tôi sẽ hiện ra trước mắt cậu thôi!!!)
Được rồi!
Ý tôi đã quyết.
Tôi chạm vào Veldora, và tiến hành bộ thực (ăn).
Ngay tức thì, cái cơ thể khổng lồ của Veldora biến ngay khỏi tầm mắt.
Thật thất vọng quá.
Vừa mới đây còn nói chuyện, vậy mà…
Anh ta biến mất rồi, tôi thấy thật cô độc.
Skill sẽ thất bại nếu đối tượng kháng cự lại, quả nhiên cơ thể của Veldora đã không hề kháng cự lại.
Phải nói là, tôi đã rất ngạc nhiên vì có thể ‘nuốt trôi‘ được cái cơ thể khổng lồ kia.
Hiện, lượng không gian sử dụng trong Bao Tử đã chiếm đến 25% rồi.
Tôi sỡ hữu lượng không gian lớn đến thế nào kia chứ.
Và…
《Ngài có muốn phân tích Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 không? YES/NO》
Còn phải hỏi!
Tôi vừa cầu nguyện vừa chọn YES.
Status
Họ tên: Rimuru Tempest
Chủng tộc: Slime
Gia hộ: Huy hiệu Bạo Phong
Danh hiệu: Không
Ma pháp: Không
Kỹ năng:
Unique Skill 『Đại Hiền Giả』
Unique Skill 『Bộ Thực Giả』
Skill cố hữu của Slime 『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』
Skill: 『Thủy Áp Thôi Tiến』
Extra Skill 『Ma Lực Cảm Tri』
Kháng:
Kháng Biến Động Nhiệt ex
Kháng Công Kích Vật Lý
Vô Hiệu Đau Đớn
Kháng Điện
Kháng Tê Liệt
—–Lời Tác giả—–
Cách xưng hô có thay đổi giữa chừng, Đọc gỉa không khó chịu chứ?
Và dù đã có dự định cho cảnh chiến đấu cho lần này, nhưng…
———————
Chú thích:
[1] Khấp Xích Quỷ (quỷ đỏ than khóc): là một câu chuyện cổ tích của Nhật. Rất tiếc là tôi chưa tìm thấy bản tiếng Việt, nhưng bản tiếng Anh thì ở đây: https://www.youtube.com/watch?v=m1RBwEuV9BU.
[2] Triệu Hoán Giả: người được triệu hồi.
[3] Tên Việt (tạm dịch) lần lượt là Nhát cắt tuyệt đối và Ngục giam vô tận.
[4] Trans: Về vụ việc đó, các chương về sau sẽ có thêm chi tiết. Và để không làm hỏng thú vui khám phá (nếu có) của Đọc giả, từ đây về sau, các tình tiết “báo trước” sẽ không được ghi chú gì nữa.
[5] Nguyên bản, Bạo phong (暴風) = Lam (嵐) (= Tempest).
[6] Ý Thức Thể: nói đơn giản là phần (cơ thể tạo thành từ) ý thức của một sinh vật.
[7] Lần lượt nghĩa là Cơn gió gọi Thần/Cái chết, Sấm sét đen, Cơn bão phá hủy.
Rất xin lỗi vì đã gọi ông là mềm yếu.
Không nghi ngờ gì nữa. Rất nguy hiểm!
Tôi sẽ lấy việc mình chưa thấy được để biện giải cho thái độ thô lỗ vừa nãy, nhưng e là đã muộn rồi.
(Oi. Không nhớ lời hứa sao? … Nhưng, bất chấp việc cứ than vãn, ngươi học được nó dễ dàng đó.)
(Dĩ nhiên! Tôi chỉ đùa thôi mà. Tôi có thể nhìn thấy chung quanh, và nghe cả âm thanh nữa. Thật lòng cám ơn.)
(Ừm, lẽ ra cần nhiều thời gian hơn mới đạt được nó…”
Mà, không sao cả.
Tôi thấy được rồi, nên con rồng này, thật tốt bụng.
Ngoài ra, có vẻ con rồng này, đang rất cô đơn.
Có thể thấy ngay đó là kiểu người đã mất mát nhiều. Kiểu như là, một “Khấp Xích Quỷ” vậy.[1]
(Vậy, sắp tới ngươi sẽ làm gì?)
(Ờ, ừm—, chắc là sẽ đi tìm những đồng hương Dị Thế Giới Nhân, dù lỡ mà không tìm thấy ai cũng không sao.)
Tìm được vẫn tốt hơn, nhưng chỉ nếu như có quan hệ tốt một tí.
Và do cuối cùng thì tôi cũng thấy được, nên tiện thể đi ngắm cả thế giới cũng tốt chán.
Nhờ vào việc cảm nhận được ánh sáng và âm thanh, thế giới đã trở nên rộng lớn hơn.
Và sẽ không cần phải gặm nhấm cỏ để giết thời gian nữa.
Nhưng, còn con rồng này.
Dù càng nhìn càng thấy tà ác, nhưng ông ta lại không di chuyển được.
Cơ mà, bị phong án suốt 300 năm à?
(Nhân tiện, Veldora-san đã có nói mình…bị phong ấn phải không?)
(Mu? Đúng. Ta đã phạm một sai lầm nhỏ là đã coi thường đối thủ… Mặc dù giữa chừng mới tung hết sức, nhưng vẫn bị đánh bại!)
Chẳng rõ vì sao, nhưng cái lời tuyên bố ‘Bị đánh bại!’ của con rồng nghe rất là tự hào.
Thật sự thì, dường như cả ma pháp lẫn kiếm, thương đều chẳng có nghĩ lý gì với con rồng này cả…
(Đối thủ mạnh đến thế sao?)
Có thứ quỷ quái nào còn mạnh hơn ông ta nữa sao?
Rõ ràng thế giới bên ngoài nguy hiểm hơn tôi tưởng! Có lẽ vậy.
(À. Rất mạnh. Sỡ hữu sự “gia hộ”, là một một tồn tại được biết đến như Dũng Sĩ của loài người.)
Dũng Sĩ.
Là một tồn tại rất quen thuộc trong nhiều Game.
Dạo này, những tác phẩm theo motif Dũng Sĩ rất được chuộng, nhưng chưa có nhân vật nào áp đảo đến thế.
Có vẻ như, họ là những người cực mạnh trong thế giới này.
(Nhân tiện, Dũng Sĩ đó tự nhận mình là “Triệu Hoán Giả”[2]. Chắc là đồng hương của ngươi hả.)
(Ể? Không không. Đồng hương của tôi sao mà mạnh đến mức đó được?)
(Không, khi những “Dị Thế Giới Nhân” đến thế giới này, họ thường sở hữu những năng lực đặc biệt. Những năng lực được khắc sâu vào linh hồn khi họ băng qua các thế giới.
Những “Triệu Hoán Giả” đó, đến 100% đều sỡ hữu năng lực đặc biêt. Là thứ duy nhất trên thế giới, “Unique Skill”.
Khác hẳn với những “Dị Thế Giới Nhân” đến một cách tình cờ, phải có “linh hồn” rất mạnh mới chịu được quá trình triệu hồi.
Và tỉ lệ triệu hồi thành công thì thấp hơn 0.03%, và trong trường họp này, nó đã thành công.)
(Triệu hồi sao, là kiểu dùng ma pháp để gọi ai đó đến… phải không?)
(Đúng vậy. Đó là một nghi thức mất đến 3 ngày và cần đến hơn 30 Ma Pháp Sư. Tỉ lệ thành công thấp, nhưng cũng đáng cho kỳ vọng có được một “Binh Khí” mạnh mẽ.)
(Ha? Binh khí?)
(Đúng. Để những “Triệu Hoán Giả” không chống lại những người triệu hồi, linh hồn của họ bị khắc vào một ma pháp nguyền rủa.)
(Gì chứ? Những kẻ triệu hồi không lý gì đến nhân quyền sao!?)
(Nhân quyền? … những người đến từ thế giới khác cũng có lúc phàn nàn về chuyện đó. Tuy nhiên, đây là một thế giới huyễn tưởng.
‘Nhược nhục cường thực’ (cá lớn nuốt cá bé), đó là chân lý tuyệt đối của vạn vật trong thế giới này.)
Hiểu rồi…
Nếu phán xét chuyện triều hồi trong thế giới này bằng những cảm giác của thế giới cũ, thật chẳng dễ gì chấp nhận được.
(Nếu vậy, những “Dị Thế Giới Nhân” đó, bị đối xử như thể nô lệ sao?)
(À không, cũng tùy người nữa. Nếu không phải đối tượng chịu “Ấn chú chi phối”, thì họ thường chấp nhận sống yên bình, hoặc trở thành một Mạo Hiểm Giả thì phải?
Thực sự thì, ta đã đẩy lui được khá nhiều Mạo Hiểm Giả “Dị Thế Giới Nhân” đến để chinh phạt ta! Fuhahaha!!!)
(Nói chung, chỉ những ai bị triệu hồi mới phải chịu cưỡng chế lao động à…)
(Có lẽ không phải là ‘lao động’, nhưng, đại khái là như vậy?
Ta có biết về con người, nhưng không phải là biết hết.)
(Thực vậy… ông là một con rồng mà.)
Tuy nhiên, mặc dù là một con rồng, nhưng ông ta lại biết khá nhiều.
Dẫu sao, có vẻ ông ta rất vui khi có người chuyện trò, và trả lời bất cứ câu hỏi nào.
Cho nên, tôi và con rồng, Veldora-san, tiếp tục trò chuyện.
***
Về ông ta đã chiến đấu với Dũng Sĩ như thế nào.
Về Dũng Sĩ mạnh ra sao.
Làn da trắng.
Đôi môi nhỏ, đỏ thắm.
Mái tóc dài, đen nhánh.
Không quá cao, nhỏ nhắn và mảnh khảnh.
Và dù đôi mắt bị ẩn đi dưới cái mặt nạ, có thể nói chắc rằng đó là một người rất đẹp.
Một quý cô.
Bị đánh bại vì diện mạo à? Khi tôi hỏi vậy, ‘Đừng nói bậy!’ là câu trả lời đầy giận dữ.
Cô ta bước vào, trên tay là một món vũ khí độc đáo, một thanh “Katana”, và không dùng đến khiên.
Unique Skill 『Tuyệt Đối Thiết Đoạn』.
Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』.[3]
‘Với các kỹ năng đó, cộng với việc dùng các loại ma pháp, cô ta đã áp đảo được ta!’ ông ta vui vẻ nói thế.
Tôi hiểu câu chuyện rồi, nhưng mà, con rồng này, có vẻ rất thích con người.
Dù có gọi họ là ‘tép riu’ hay ‘rác rưởi’, nhưng dường như chưa người nào đến tấn công ông ta mà bị giết cả.
Ít nhất thì với những ai chưa chọc giận ông ta.
Có một lần,
Có một sự kiện xảy ra vào 300 năm trước, một thành phố nào đó đã bị thiêu ra tro.
Và vì nguyên nhân đó, Dũng Sĩ đã được cử đến, và phong ấn ông ta lại.
Chính bởi Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 của Dũng Sĩ đó.[4]
Với tôi, cảm giác của con rồng này, tôi không hiểu nổi.
Không nói đến đó là cảm giác của người khác, trí tưởng tượng ít khi nào dẫn tới sự cảm thông cả.
Nhưng tôi tin chắc đấy không phải là một con rồng tá ác.
Mà, tôi thích ông ta rồi.
Và dĩ nhiên, tôi không nghĩ ông ta là đáng sợ nữa.
Thế là,
(Được rồi! Vậy, tôi… không, ông có muốn kết bạn với tôi không?)
Dễ mà, à không, có tí hơi ngài ngại.
Hiện giờ, chắc mặt tôi đỏ ửng lên rồi.
(Ca-, Cái gì? Với vị thể của một con S-, Slime mà, mà muốn kết bạn với ta, “Bạo Phong Long Veldora” đáng e sợ này sao!?”
(Kh-, Không, nếu ông không muốn thì …)
(Ngu ngốc! Ngươi!!! Không muốn à, ai nói thế!!!)
(Ể, vậy? Vậy… sao?)
(… Xem nào. … À, nếu ngươi đã nói vậy… ta sẽ suy nghĩ lại…)
Chả rõ vì sao, nhưng dường như ông ta đang liếc trộm tôi.
Sẽ tốt hơn nếu đó là một cô gái trẻ xinh, nhưng vì nó được một Dragon trông rất tà ác thực hiện … chẳng vui tí nào.
Nhưng cũng khá thú vị.
(Nhất định như vậy! Quyết dịnh đi! Nếu không thích, thì tuyệt giao đấy. Không có cơ hội thứ 2 đâu!!!)
(Chậc…! Không thể khác được! Ta sẽ làm bạn ngươi! Hãy biết ơn đi!)
*Phù*
Con rồng này không ngoan ngoãn lắm nhỉ.
Cơ mà tôi cũng không, nên thế là hòa.
(Vậy, xin được chiếu cố!)
(Xin được chiếu cố! … À, ta sẽ tặng cậu một cái tên. Cậu cũng phải tặng ta một cái!)
(Hở? Tại sao? Sao lại đột ngột vậy?)
(Để khắc vào linh hồn, rằng chúng ta là đồng hữu. Theo cách gọi của con người thì đó là Family name.
Cái tên ta tặng cậu, sẽ là một sự “gia hộ”. Cậu vẫn đang “vô danh”, nên với nó, cậu sẽ là một Named Monster!)
Hơ hơ.
Tóm lại, tôi phải nghĩ ra một Family name (= một cái tên chung với anh rồng này).
Vốn dĩ tôi không có khiếu trong chuyện này…
(Do anh là Bạo phong (bão), nên cái tên “Tempest”… thế nào?)
Không hay tí nào.
Đơn giản vì âm thanh thôi, Bạo phong = Lam ( = Tempest)[5], quá sức đơn giản.
(Quyết định vậy đi! Tuyệt!!! Âm nghe rất tuyệt!)
Anh ta thích nó à!
(Kể từ giờ, ta sẽ là Veldora Tempest! Còn cậu…
Sẽ được ban cho cái tên “Rimuru”. Rimuru Tempest sẽ là tên của cậu!!!)
Và cái tên đó, được khắc sâu vào linh hồn của tôi.
Tuy trông chẳng có gì khác về diện mạo lẫn năng lực cả.
Nhưng, tận sâu trong linh hồn, đã có một điều thay đổi.
Cũng có thể nói điều tương tự với Veldora.
Thế là, chúng tôi thành bằng hữu của nhau (hay nói đúng hơn phải là “bạn tâm giao” chứ nhỉ).
(Ồ, trước khi đi, tôi muốn hỏi một chuyện, không thể giải phong ấn sao?)
(Với sức của ta thì không được. Nếu có một Unique Skill sánh ngang của Dũng Sĩ, thì còn cơ may…)
(Veldora không sỡ hữu một Unique Skill nào sao?)
(Dĩ nhiên có chứ. Tuy nhiên, ngay khi bị phong ấn, ta chẳng thể dùng gì được nữa. Chỉ đủ xoay sở được thần giao cách cảm thôi…)
Thật tình, Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 của Dũng Sĩ, là một Skill giam hãm một đối tượng nào đó mãi mãi trong không gian đa chiều, và có năng lực cản trở mọi can thiệp từ thế giới bên ngoài.
Trong trường hợp này, việc có thể dùng thần giao cách cảm được thì quả thật rất lạ.
Không có vẻ gì kỹ năng này lại yếu đi do thời gian cả.
Việc Veldora có thể cảm nhân được thế giới bên ngoài, và dùng được thần giao cách cảm, quả thật dị thường, vì chúng đều là một kiểu can thiệp cơ mà…
Tuy nhiên, cả tôi lẫn Veldora đều không nhận thấy điều này.
(Được rồi. Có một việc tôi muốn thử…)
Nói xong, tôi liền chạm vào Veldora.
Và,
《Thử dùng Unique Skill 『Bộ Thực Giả』 để ăn Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』. Thất bại.》
Quả vậy, phong ấn của Dũng Sĩ đúng thật ở một đẳng cấp khác hẳn.
Một quầng sáng lóe lên, tuy Unique Skill bị can thiệp, nhưng nó trở lại bình thường ngay tức thì.
Tuy vậy, dường như có một vết rách nhỏ hiện ra. Nhưng nó ngay lập tức phục hồi lại.
Dẫu sao, ‘Do cùng là Unique Skill, biết đâu sẽ có gì đó xảy ra?’, cái tư tưởng đó chỉ mang đến rắc rối mà thôi.
Tôi không thể làm được gì sao?
Phải làm gì đây…
《Giải đáp. Việc phân tích một phần của Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 đã hoàn thành. Phương pháp thoát khỏi sẽ được trình bày sau đây.
Việc thân xác thoát ra được là bất khả thi. Khả năng dùng công kích vật lý để phá vỡ lao ngục là 0%.
Không thể phân tích biện pháp giải trừ các chiều không gian để thoát ra được.
Cần một tình huống tương tự = bị giam trong 『Vô Hạn Lao Ngục』, để có thể tiến hành phân tích từ bên trong. Nên, không thể thực hiện được.
Khả năng của việc thoát ra bằng Ý Thức Thể[6] là 1%.
Nếu có chuẩn bị sẵn một ‘vật chứa’, để Ý thức chuyển vào, tỉ lệ thành công sẽ là 3%.
Tuy vậy, cách làm đó cũng tương đương với việc “chuyển sinh”. Và nếu không tương hợp với vật chứa đó, mọi ký ức và năng lực sẽ bị xóa sạch.
Kết thúc việc trình bày phương cách trốn thoát.》
… Hừm.
Tỉ lệ thành công quá thấp.
Trông chẳng khác gì một màng mỏng trong suốt đang nhấp nháy vậy, cái Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 ấy.
Tuy vậy, không thể bị phá hủy bởi những công kích vật lý à…
Chắc hẳn cái phòng ngự tuyệt đối này phải có điểm yếu nào chứ.
(Mà, vị Dũng Sĩ kia có bị damage nào hay không, bất kể là tổn thương kiểu nào?)
(Hỏi hay lắm! Trong lúc trao đổi đòn, một số đòn tấn công của ta trực tiếp đánh trúng! Nhưng đều không có hiệu quả gì.
“Tử Hô Phong”, “Hắc Đạo Thê”, Phá Diệt Lam”[7], những kỹ năng tuyệt đối không thể tránh được đó, đều hoàn toàn vô hiệu! Ta bó tay!!! Thật buồn cười!!!)
Và sau những lời đó, Veldora lại bật cười to.
Hà, Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 à, cái thứ đang bao quanh anh bạn này, chắc hẳn đã được dùng như một cái khiên để vô hiệu mọi đòn tấn công từ bên ngoài.
Skill gì mà tiện dụng quá.
Unique Skill 『Tuyệt Đối Thiết Đoạn』.
Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』.
Nếu kết hợp bộ đôi này lại, chẳng phải sẽ trở thành bất bại sao?
Không muốn gặp cô ta tí nào, cái người của 300 năm trước ấy.
Cô ta chắc chắn đã qua đời rồi, nên chắc không sao đâu.
Không nghi ngờ gì nữa, cô ta thuộc Class mạnh nhất rồi.
※ Thực ra, Veldora cũng thuộc Class mạnh nhất đó. Nhưng hiện tại, Rimura không hề biết điều đó.
Dù sao.
Phương pháp thoát ra bằng cách chuyển sinh vào một vật chứa à.
(Để thoát ra, dường như cần phải có một vật chứa. Tuy vẫn có khả năng thoát ra bằng Ý Thức Thể, nhưng lại rất thấp.)
Thực sự không cần thiết nói đển cái tỉ lệ đó.
Nếu Veldora mà mất ý muốn thoát ra, tỉ lệ sẽ còn hạ thấp nữa.
(Mu? Có cách thoát ra sao! Thực sự thì, sau mấy trăm năm bị giam cầm, ma lực của ta cũng muốn cạn rồi!
Chắc là vì ta không ngừng phát tiết ra ma tố…)
(Ra vậy—. Ra đó là lý do nồng độ ma tố nơi đây cực cao.)
(Đúng. Những Ma vật cấp cao đều tránh đến nơi này. Cỏ cũng không sinh sôi được trên đất này. Chỉ vài loài thực vật hiếm hoi mọc nơi đây thôi!)
À-à.
Tôi chợt nhớ đến cỏ Hipokte.
Nói vậy, đó chắc chắn phải là một loài thảo dược quý hiếm rồi…
(Mà… Anh có muốn thử thoát ra hay không? Nếu có một vật chứa, tỉ lệ thành công sẽ tăng lên. … Mà, vật chứa thế nào mới tốt nhỉ?)
(… E rằng, kể cả khi Ý thức thoát ra được, việc tập trung Ma tố lại để tái tạo thành hạt nhân cũng rất khó. Nếu tạo ra được một vết rách trên phong ấn, thì mới có khả năng thành công. Nhưng, một vật chứa à. Nghĩa là, chuẩn bị sẵn hạt nhân mới, rồi chuyển Ý thức vào đó. Tóm lại, là chuyển sinh à!)
Anh chàng này!
Tôi đã nghĩ anh ta là người biết nhiều, nhưng đâu ngờ đến mức này.
Tuyệt thật… Cùng một kết luận với 『Đại Hiền Giả』.
(Là như vậy. Vậy, nếu cần phải chuẩn bị điều gì, tôi sẽ thực hiện nhé?)
(H—ừm. Thật ra, ta không cần hạt nhân gì cả… giữ bí mật giùm nhé? Ta là, “Một tồn tại vẹn toàn” mà. Một cá nhân đặc biệt.
Ta là dạng Ý Thức Sinh Mệnh Thể, nên không hề bị ràng buộc với cái xác thịt này. Chính bởi niềm tin của mọi người xung quanh mà ta có cái cơ thể này.)
Lại nói về mấy chuyện mà tôi chẳng hiểu nữa.
Nên chúng tôi tiếp tục nói chuyện cho tới khi tôi hiểu rõ.
Kết quả là.
Ý thức tập trung Ma tố lại, và tạo thành một Cơ thể.
Hiện giờ, tuy chỉ phần Cơ thể bị giam hãm, nhưng lại dẫn đến tình trạng Ý thức không thể tập trung Ma tố bên ngoài lại được.
Sự tình là thế.
Khi được hỏi ‘Chỉ phần Ý thức thoát ra không thôi?’, thì:
(Không thể được. Ta cần một vật chứa.)
Là những gì anh ta nói.
Nếu chỉ Ý thức thoát ra, anh ta sẽ khuếch tán ra cùng với Ma tố, và tồn tại này sẽ biến mất.
Và ở một nơi khác, một “Bạo Phong Long” mới sẽ ra đời.
Thế nên, mặc dù thoát ra được, nhưng nếu phải biến thành một người khác thì cũng vô nghĩa.
Bị chiếu tướng rồi.
Nếu vậy, việc dùng 『Bộ Thực Giả』 để ‘ăn’ Veldora thì sao?
Trong Bao Tử của Bộ Thực Giả, tiến hành cách li và phân tích hiệu quả của 『Vô Hạn Lao Ngục』, liệu cách đó có thể phá được nó và giải phóng anh ta không?)
《Giải đáp. Việc dùng Bao Tử của Unique Skill 『Bộ Thực Giả』 để hấp thụ đối tượng Veldora là có thể.》
Có thể à…
Nếu tôi giải thích, liệu rằng anh ta sẽ đồng ý chứ.
Nếu cứ thế này, sau vài trăm năm cô độc, việc biến mất đi là một vận mệnh khó tránh.
Thế nên, tôi giải thích cho Veldora nghe về năng lực của 『Bộ Thực Giả』 và dự tính của mình.
Hẳn nhiên, nếu không nhờ vào sự hiệu chỉnh của 『Đại Hiền Giả』, sẽ không thể thành công…
(Kuahahahaha! Thú vị lắm!!! Ta sẽ thử. Với cậu, ta sẽ giao phó sinh mệnh này!)
(Anh tin tưởng tôi dễ dàng đến thế sao?)
(Dĩ nhiên! Thay vì phải ở đây chờ cậu quay lại, việc ra ngoài, dù vẫn ở bên trong cậu, cộng với việc phá cái 『Vô Hạn Lao Ngục』 này, thú vị hơn nhiều!
Và, ta và cậu, cả 2 sẽ cùng nhau phá cái 『Vô Hạn Lao Ngục』 này!)
Vậy sao.
Không phải một người, mà là 2 người cùng nhau.
Chẳng tốt hơn sao?
Tôi sẽ dùng 『Đại Hiền Giả』và 『Bộ Thực Giả』 để tiếp tục phân tích, còn Veldora sẽ cố phá hủy nó từ bên trong.
Và ở bên trong Bao Tử, Ý thức không hề khuếch tán, nên sẽ không tan biến.
Tôi tin chúng tôi sẽ làm được.
(Được! Tôi sẽ ăn anh ngay, hãy cố gắng phá giải 『Vô Hạn Lao Ngục』 để thoát ra nhé?)
(Kukuku! Để đó cho tôi! Sẽ không chờ lâu đâu, tôi sẽ hiện ra trước mắt cậu thôi!!!)
Được rồi!
Ý tôi đã quyết.
Tôi chạm vào Veldora, và tiến hành bộ thực (ăn).
Ngay tức thì, cái cơ thể khổng lồ của Veldora biến ngay khỏi tầm mắt.
Thật thất vọng quá.
Vừa mới đây còn nói chuyện, vậy mà…
Anh ta biến mất rồi, tôi thấy thật cô độc.
Skill sẽ thất bại nếu đối tượng kháng cự lại, quả nhiên cơ thể của Veldora đã không hề kháng cự lại.
Phải nói là, tôi đã rất ngạc nhiên vì có thể ‘nuốt trôi‘ được cái cơ thể khổng lồ kia.
Hiện, lượng không gian sử dụng trong Bao Tử đã chiếm đến 25% rồi.
Tôi sỡ hữu lượng không gian lớn đến thế nào kia chứ.
Và…
《Ngài có muốn phân tích Unique Skill 『Vô Hạn Lao Ngục』 không? YES/NO》
Còn phải hỏi!
Tôi vừa cầu nguyện vừa chọn YES.
Status
Họ tên: Rimuru Tempest
Chủng tộc: Slime
Gia hộ: Huy hiệu Bạo Phong
Danh hiệu: Không
Ma pháp: Không
Kỹ năng:
Unique Skill 『Đại Hiền Giả』
Unique Skill 『Bộ Thực Giả』
Skill cố hữu của Slime 『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』
Skill: 『Thủy Áp Thôi Tiến』
Extra Skill 『Ma Lực Cảm Tri』
Kháng:
Kháng Biến Động Nhiệt ex
Kháng Công Kích Vật Lý
Vô Hiệu Đau Đớn
Kháng Điện
Kháng Tê Liệt
—–Lời Tác giả—–
Cách xưng hô có thay đổi giữa chừng, Đọc gỉa không khó chịu chứ?
Và dù đã có dự định cho cảnh chiến đấu cho lần này, nhưng…
———————
Chú thích:
[1] Khấp Xích Quỷ (quỷ đỏ than khóc): là một câu chuyện cổ tích của Nhật. Rất tiếc là tôi chưa tìm thấy bản tiếng Việt, nhưng bản tiếng Anh thì ở đây: https://www.youtube.com/watch?v=m1RBwEuV9BU.
[2] Triệu Hoán Giả: người được triệu hồi.
[3] Tên Việt (tạm dịch) lần lượt là Nhát cắt tuyệt đối và Ngục giam vô tận.
[4] Trans: Về vụ việc đó, các chương về sau sẽ có thêm chi tiết. Và để không làm hỏng thú vui khám phá (nếu có) của Đọc giả, từ đây về sau, các tình tiết “báo trước” sẽ không được ghi chú gì nữa.
[5] Nguyên bản, Bạo phong (暴風) = Lam (嵐) (= Tempest).
[6] Ý Thức Thể: nói đơn giản là phần (cơ thể tạo thành từ) ý thức của một sinh vật.
[7] Lần lượt nghĩa là Cơn gió gọi Thần/Cái chết, Sấm sét đen, Cơn bão phá hủy.
Chương #5: Động tĩnh
Ngày hôm đó, một cơn rúng động lan khắp thế giới.
Sự biến mất của Monster cấp độ “Thiên tai” “Bạo Phong Long Veldora” được xác nhận.
Bị phong ấn 300 năm trước, con Monster cấp độ Thiên tai ấy—.
Việc biến mất này, sẽ dẫn đến việc tái sinh thành một mối họa cho nơi khác.
Tuy vậy, 20 ngày đã trôi qua kể từ ngày nhận được báo cáo biến mất, Thánh Giáo hội phương Tây đã tuyên bố việc biến mất hoàn toàn của “Bạo Phong Long Veldora”.
***
Bá tước Nidole Maigam rất không hài lòng.
“Nói gì mà ngu ngốc vậy!!!”
Nhớ lại lời của Hồng y, ông ta bật ra tiếng chửi.
Hồng y Nicholas Shpertas.
Càng nhớ lại, ông ta càng nổi nóng.
『Mối hiểm họa mang tên “Bạo Phong Long Veldora” đã biến mất. Nên, việc viện trợ ngân quỹ của Thánh Giáo hội cho các công tác khẩn cấp sẽ chấm dứt ngay hôm nay.』
Nói xong, cuộc thoại một chiều kia liền chấm dứt.
Sau khi đã đơn phương gọi đến, và bắt ông ta phải chờ đến tận 3 tiếng.
Mặc dù, cho đến nay, tiền viện trợ thường để dùng trong những lúc khẩn cấp.
Nhưng vùng lãnh thổ của ông nằm tiếp giáp với Đại Sâm Lâm Jura[1], cũng là vị trí phòng vệ trọng yếu ở biên giới của Vương quốc Pharmas.
Nhưng, đó không chỉ là vấn đề của Vương quốc Pharmas, Thánh Giáo hội phương Tây cũng nên điều nhân sự đến vũng lãnh thổ tiếp giáp mới phải.
“Bạo Phong Long Veldora”, mặc dù đã bị phong ấn, nhưng, không thể bàn cãi gì, vẫn là một mối đe dọa.
Và, bọn Ma vật cũng không phải ngoại lệ.
Mà không, phải nói đúng hơn, đó là mối đe dọa cho lũ Ma vật.
Hiện giờ, mối đe dọa đó đã biến mất, hoạt động của lũ Ma vật sẽ tăng cao hơn.
Mặc dù cần thiết nhất là phải tăng cường phòng ngự biên giới, nhưng họ lại chọn ngay lúc này mà cắt viện trợ.
Đó chính là nguồn cơn cơn giận của Bá tước Nidole Maigam.
Tuy Thánh Giáo hội phương Tây cũng có lý do của mình, nhưng chúng chẳng dính gì đến Nidole cả.
Về sau, làm thế nào để bảo vệ lãnh địa đây?
Cần có tiền mới thuê lính đánh thuê được.
Mặc dù có Hiệp hội Tự do của Mạo Hiểm Giả, nhưng không thể dựa vào họ trong lúc khẩn cấp được.
Giáo hội là tia hy vọng cuối cùng của ông ta, nhưng lại mới bị đoạn tuyệt.
Hy vọng cuối cùng của Vương quốc … nhưng chỉ nhớ lại gương mặt của Quốc vương cũng đủ khiến Nidole tuyệt vọng.
Ngay cả lúc vẫn còn sự tồn tại của “Bạo Phong Long Veldora”, chi viện vẫn không có.
Nên khi mối đe dọa mất đi, họ sẽ đơn giản xem chi phí phòng vệ là quá nhiều.
Nếu làm không cẩn thận, sẽ phải nâng thuế lên.
Vừa mới nghĩ đến đó, Nidole đã phải nhíu mày lại.
Bên trong chiếc xe ngựa quay về lãnh địa của mình, Nidole vắt não tìm đối sách cho tương lai.
Quá chú tâm vào mối đe dọa từ Ma vật trước mắt, Nidole không dư hơi đâu mà lo đến những chuyện khác.
***
Tuy nhiên, Nidole không phải là người duy nhất phải vắt não suy tính.
Vương quốc Pharmas, là một quốc gia tầm trung. Nên nếu có sự cố gì ở biên giới, nó thường ngừng lại ngay.
Do xu hướng chung là thế, nên cảm giác trước nguy hiểm cúa vương quốc là rất ít.
Đúng như Nidole đoán, nhiều Đại thần đã cho rằng viện trợ cho việc phòng vệ là quá nhiều.
Tuy vậy, những tiểu quốc khác ở quanh Đại Sâm Lâm Jura lại không cho là như vậy.
Để không phải hối hận về sau, mình phải tự thân dự liệu các đối sách thôi.
Quốc vương và các Đại thần của mỗi nước đều đang từng ngày, từng ngày tổ chức các cuộc hội nghị khẩn cấp. Về việc thu thập thông tin và tìm đối sách.
Là một Đại thần của tiếu quốc Brumund, Nam tước Belouard là một trong số đó.
”Không có lý do nào khác cho việc gọi anh cả. Việc của “Bạo Phong Long Veldora”, anh có nghe chưa?”
Nghe tiếng bước vào, Nam tước Belouard, vẫn không đổi thái độ, hỏi một người đàn ông vừa bước vào phòng.
Tuy không cao lắm, nhưng không thể lơ đễnh trước người đàn ông này.
“Đã có nghe, thưa Nam tước.”
Người đàn ông đó, trả lời thật ngắn gọn.
Bằng một chất giọng khàn và thấp.
“Hừm. Không hổ danh là Guild Master! Là điều ta nên nói nhỉ.”
Nam tước Belouard khịt mũi một tiếng, rồi tiếp tục như thể đang nhổ ra từng từ vậy.
“Vậy, đối sách của Guild là thế nào?”
“Không có gì đặc biệt. Vẫn chưa có kế hoạch gì cả.”
“Gì? Ta không nghe nhầm chứ… thật sự không có đối sách nào sao?”
“Đúng thế. Chúng tôi nhận thấy không cần thiết phải có.”
Người đàn ông được gọi là Guild Master đó, thản nhiên trả lời.
Như thể muốn nói ‘Tôi không hiểu Nam tước Belouard tức giận vì chuyện gì.’.
Tuy Nam tước Belouard thấy khó chịu trước thái độ đó, ông ta vẫn gạt nó sang một bên và tiếp tục.
Mặc dù khó có thể nói nỗ lực đó thành công được…
“Không cần thiết à, anh nói cái quái quỷ gì vậy. Sự biến mất của “Bạo Phong Long Veldora” dẫn đến sự hoạt tính hóa của bọn Ma vật! Vậy mà, anh không có đối sách nào cả sao!?”
“Điều ngài vừa nói rất lạ đấy. Việc đề ra đối sách là việc của quốc gia mà. Chúng tôi là Hiệp hội Tự do, chứ nào phải là một nhóm ‘volunteer’ (tình nghuyện viên), ngài biết mà?”
Đó là sự thực.
Hiệp hội Tự do, là một tổ hội không bị ràng buộc gì với bộ khung của quốc gia.
Nếu so với các lực lượng nhân lực của quốc gia, việc mưu sinh của họ không được đảm bảo.
Tuy vậy, một vị thế tối thiểu vẫn được bảo đảm, họ vẫn được cho một địa vị nào đó. Thế nên, họ chỉ bị ràng buộc ở chuyện phải đóng thuế mà thôi.
Để dễ hình dung, hãy lấy ví dụ một người đầu bếp.
Nếu người đầu bếp đó thuộc dạng ‘công chức’ của quốc gia, họ sẽ có quyền của một quốc dân và có nghĩa vụ đóng thuế. Đổi lại, quốc gia sẽ đảm bảo quyền lợi và sở hữu của người đó.
Trái lại, với một đầu bếp thuộc Hiệp hội Tự do, họ chỉ có nửa quyền công dân, và tiền thuế phải đóng ít hơn hẳn. Họ chỉ phải đóng thuế cho Hiệp hội Tự do, và Hiệp hội Tự do sẽ đảm bảo danh tính cho họ.
Tuy nhiên, họ phải tự lo cho sự an toàn về tài sản hay cho bản thân họ.
Ngoài ra, đầu bếp thuộc quốc gia có quyền mở một cửa hiệu trong khu thành dô, và có thể để cho con cháu mình kế thừa cửa tiệm.
Còn đầu bếp kia thì không được phép, và chỉ được phép mở cửa tiệm trong khu vực ngoại thành thôi.
Và ngay cả khi được mở ở khu vực ngoại thành, con cháu của họ vẫn không được phép kế thừa.
Chính vì lẽ đó mới sinh ra cái thành kiến sâu đậm coi thường Hiệp hội Tự do.
Cái cơ cấu này, không chỉ áp dụng ở tiểu quốc Brumund, mà nó rất thông dụng ở các quốc gia quanh đó.
Nếu nghĩ theo hướng khác, Hiệp hội Tự do là một hiệp hội siêu quốc gia, và nó có sức mạnh của một tổ chức tương đương với một quốc gia…
Dù là vô tình hay cố ý, nhưng thực tế là nó vẫn đang hoạt động ngay dưới mũi của các quốc gia.
“Chẳng phải bảo vệ tài sản của người dân là nhiệm vụ tối thiểu của quốc gia sao? Tương tự, nhiệm vụ của Hiệp hội cũng vậy, là bảo vệ thành viên của mình. Chúng ta cùng phải chịu biến động mà.”
Trước những lời đó của Guild Master, một mạch máu nổi phồng lên trên mặt Nam tước Belouard.
Rõ ràng, mọi việc không theo dự kiến của ông ta.
“Đủ rồi!!! Vậy, từ Hiệp hội Tự do, anh có thể chọn ra được bao nhiêu lính đánh thuê? Những Mạo Hiểm Giả giỏi chiến đấu ấy? Và có bao nhiêu người có thể dùng để phòng vệ cho trị trấn này?”
Guild Master thở một hơi rõ dài.
“Xin ngài đừng nhầm lẫn, chúng tôi không phải là một nhóm volunteer. Nếu phải phải huy động lực lượng dựa trên hiệp định giữa Quốc gia và Hiệp hội Tự do, số lượng thành viên có thể huy động là khoảng 10%, nếu ngài yêu cầu nhiều hơn nữa, cần phải có sự đền bù thỏa đáng.”
Dân số của Brumund là khoảng 1 triệu người.
Trong đó, có khoảng 7000 người thuộc Hiệp hội Tự do, chưa tính đến gia đình họ.
Khi có sự điều động chính thức dựa trên hiệp định giữa Quốc gia và Hiệp hội, khoảng 10% số thành viên của Hiệp hội Tự do (trong trường hợp này, 700 người) sẽ được đặt dưới quyền chỉ huy của Quốc gia.
Và dĩ nhiên, số thành viên Hiệp hội ở quốc gia này, không thể đem áp dụng cho thành viên của quốc gia khác. Cho nên, mặc dù là Hiệp hội Tự do, nhưng vẫn phải xác minh rõ là nằm trên quốc gia nào.
Ngoài ra, do việc thông báo chính thức sự hợp tác đó tốn không ít thời gian, trong suốt thời gian đó, thuế má phải đóng sẽ được cắt giảm 20%.
Dù có thể cưỡng chế, nhưng khi tính đến việc thuế khóa, thì không thể lạm dụng nó được.
Vốn dĩ, việc thu thuế từ lương bổng của thành viên là cần thiết để ‘duy trì’ Hiệp hội, nên có thỏa thuận là lẽ đương nhiên.
Mà, nếu có gọi mọi thành viên tập trung lại, cũng chưa chắc đã làm được.
Vì non nửa số thành viên, là thuộc nhóm không chiến đấu rồi.
Ở Vương quốc này, mọi người điều hiểu chuyện đó.
Nên, không thể bắp ép một cách vô lý được…, tuy nhiên, đây không phải là trường hợp thông thường.
Bọn Ma vật đang hoạt tính hóa.
Đó, dĩ nhiên là một lý do rất lớn.
Nhưng, lại không phải là lý do chính yếu…
“Được rồi. Oi, Fuse. Ý định thật sự của anh là gì vậy?”
Guild Master, à không, Fuse, rất ngạc nhiên khi đột ngột nghe tên của mình.
Và, lần đầu tiên, anh ta nhìn thẳng vào mặt Nam tươc Belouard.
“Nơi “Bạo Phong Long Veldora” được phong ấn ấy, là nơi bất khả xâm phạm. Có thể tạo một con đường thẳng qua đó, khả năng là Đế Quốc phía Đông sẽ phát động tấn công thông qua đó.”
“Chính xác! Họ ngại đối mặt với Veldora, hay là ngại lỡ tay giải trừ phong ấn, tôi không biết, nhưng có thể thấy là Đế Quốc sẽ có hành động thôi!!!
Anh hiểu không? Nếu họ chiếm được khu rừng đó, tất cả những quốc gia chung quanh sẽ nhanh chóng bị nuốt gọn. Chưa nói đến, Thánh Giáo hội phương Tây là không thể trông cậy được.
Những quốc gia quanh Đại Sâm Lâm Jura đó, sẽ nhanh chóng nằm dưới sự thống trị của Đế Quốc thôi.
“Giáo hội… chắc sẽ không hành động. Bởi vì, họ không quan tâm gì đến những giao tranh giữa con người. Giáo lý của họ là tiêu diệt Ma vật mà.”
“Quả vậy. Nếu chỉ một Thánh Kỵ Sĩ quyết định hành động, có lẽ Đế Quốc sẽ không khinh suất hành động đâu. Nếu không phải về Ma vật, khó mà tranh thủ được thời gian của họ.”
“Không thể nào… Với Giáo hội, cho dù là đất nước có bị diệt vong, cũng chẳng hề hấn gì đến họ. Làm sao Giáo hội có thể cứu được hết mọi tín đồ của họ chứ.”
Fuse vừa nhìn vào măt của Nam tước Belouard, vừa nghĩ.
Cậu chàng… trông mệt lử.
Dù có hơi vô lý, nhưng Nam tước Belouard trông như đã già xọm đi chỉ sau vài ngày.
2 người này, vốn là bạn từ thưở bé.
Vì một người là Nam tước, nên việc có một quan hệ thân thiết với một quý tộc nếu bị lộ ra sẽ rất bất tiện.
Thế nên để khiến người khác nghĩ cả 2 đang có mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau, bọn họ thường giả tảng ghét bỏ nhau.
Quốc gia nhỏ bé này, sẽ khó có thể an toàn vượt qua cuộc khủng hoảng này.
Tuy nhiên, dấy cũng có thể chỉ là một sự quá lo mà thôi.
Quả thực đã có động thái từ Đế Quốc, nhưng vẫn chưa thể xác định được là họ sẽ tấn công hay không.
Và để chống những Ma vật, họ phải nghĩ ra các đối sách.
“Vẫn chưa xác định được là Đế Quốc sẽ hành động như thế nào nhỉ? Dẫu sao, tôi cũng cần phải cho người của mình đi xác minh.
Dù biết sẽ khó khăn, nhưng tôi vẫn sẽ thăm dò tình trạng của Đại Sâm Lâm Jura và động tĩnh của Đế Quốc.”
“Xin lỗi… Và cám ơn.”
Đúng thế, hành động của Đế Quốc vẫn chưa được xác định rõ.
Nếu họ hành động, không, phải gọi là điều động quân lực trên quy mô lớn mới đúng. Những cuộc giao tranh nhỏ sẽ nổ ra, nhưng chúng sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến Đế Quốc cả.
Với quân đội đến hơn 1 triệu người, họ sẽ tiêu diệt những quốc gia quanh đây.
Do vậy, cần phải chuẩn bị kỹ càng.
Ít nhất trong … 3 năm.
Có thể nói là thời gian đó cũng không nhiều nhặn gì, nhưng có lẽ vẫn đủ để chuẩn bị.
“Dẫu sao, về việc thu thập thông tin đó. Không có nhiều thời gian. Nên tôi sẽ lo!”
“Nhờ anh vậy!”
Sau khi gật đầu chào nhau, 2 người họ chia tay.
Có rất nhiều việc cần phải tiến hành.
***
Hồng y Nicholas Shpertas, nở một nụ cười nhạt khi thấy Bá tước Nidole Maigam rời đi.
“Đồ đỉa đói!”
Ông ta nở một nụ cười bao dung khi thốt ra những lời đó.
Không hề tin vào Thần linh, nhưng vì tiền, quyền lực và tiềm lực vũ trang của Giáo hội, mà mấy con đỉa đó mới bám vào.
Nicholas đánh giá Bá tước Nidole Maigam như thế.
Không chỉ mình ông ta.
Tất cả họ, những người thuộc về Giáo hội, đều nghĩ vậy.
『Hãy tin tưởng vào Thần linh, và quy y vào Pháp hoàng quốc Thần thánh[2] Ruberius, để trở thành tín đồ!』
Và.
Thánh Giáo hội phương Tây, là quốc giáo của Pháp hoàng quốc, xem Giáo hoàng là người đứng đầu, là bậc thần thánh duy nhất bất khả xâm phạm.
Ở Pháp hoàng quốc Thần thánh Ruberius, nơi đặt Tòa Thánh, toàn bộ cự dân đều là tín đồ.
Với những người sống ở quốc gia khác nhưng lại có đức tin, thì đức tin trên bề nổi là không có giá trị.
Toàn bộ phải ưu tiên cho Thần linh.
Cho nên, dù với bất kể lý do gì, nếu không trở thành quốc dân, thì không đáng để nhận khoan hồng.
Đó là ý kiến chung của tất cả mọi người thuộc Thánh Giáo hội phương Tây dưới quyền của Hồng y Nicholas.
Bản thân Nicholas tin rằng, ‘Toàn bộ những kẻ dị giáo không tin vào Thần linh nên bị giết cả!’.
Thế nhưng, lại có một nhân vật dám chế nhạo cái niềm tin đó.
Đó chính là “Dị Thế Giới Nhân” Hinata Sakaguchi.[3]
Cô ta nói.
『Vô ích. Cần rất nhiều energy (năng lượng) mới có thể thay đổi được con tim của tín đồ của vị thần khác. Thay vào đó, hãy đưa tay ra và chấp nhận bọn họ. Như thế chắn chắn hơn.』
『Mọi người đều nghĩ chúng ta là “Tập đoàn Chính Nghĩa” khi cứu họ khỏi bọn Ma vật. Và, do chiến tranh không bao giờ biến mất trong thế giới này, nên khi có nguy khốn, hãy chìa tay ra cho họ. Ma vật là kẻ thù chung của toàn nhân loại, nhưng con người thì lại không phải, đúng chứ?』
『Không cần thiết phải gây hận thù. Con người đều là những kẻ ngốc, giúp họ khi nguy khốn, rồi họ sẽ tin vào ta ngay. Và, đó chẳng phải lý do tồn tại của tôn giáo sao?』
Cô gái này hoàn toàn theo chủ nghĩa thực dụng.
Cô ta theo thuyết vô thần, nhưng lại không phủ nhận tôn giáo.
Cô ta chỉ đơn giản sử dụng cả 2.
Theo Nicholas thấy thì, cô ta thuộc dạng lãnh triệt. (lãnh triệt: có lối suy nghĩ thoáng)
Nhìn chằm vào Nicholas với ánh mắt lạnh lùng và nói.
『Chúng ta chỉ cần chờ đợi! Hãy cứ để sức mạnh của các quốc gia khác suy giảm! Sau đó, chỉ việc ban ân huệ!』
Nghe những lời đó, một cơn lạnh chạy dọc sống lưng ông.
Đó là sự vui mừng, hay sự sợ hãi…
Dù vậy, Nicholas vẫn tuân theo.
Kết quả là, trong 10 năm qua, vị thế của Giáo hội đã thay đổi rất nhiều.
Trước thời điểm đó, quyền lực của Giáo hội chỉ ở mức khiêm tốn, nhưng sau 7 năm, nó đã trở thành một tồn tại không thể thiếu trong mỗi quốc gia.
Nhờ những công tích ấy, mà Nicholas đã leo lên chức Hồng y từ cái ghế Giám mục.
Tất cả, đều nhờ cô gái này.
“Mà, đúng như cô ấy đã nói, đến cả một con đỉa cũng có thể sử dụng được.”
Nicholas đang nghĩ về những việc trong tương lai.
Hành động của Đế Quốc vẫn chưa xác định được, còn bọn Ma vật thì lại đang tăng động.
Chắc chắn sẽ rất bận rộn đây.
Cô ta sẽ hành động như thế nào đây?
Cũng đã khá lâu rồi, cần phải thử liên lạc với cô ta thôi.
Hiện tại, cô ta là “Đầu lĩnh Đội Kỵ sĩ cận vệ trực thuộc Giáo Hoàng”, Đoàn trưởng Thánh Kỵ sĩ Hinata Sakaguchi…
Chú thích:
[1] Nghĩa là “Khu rừng rậm lớn Jura”.
[2] Pháp hoàng quốc: Đất nước của Giáo hoàng
[3] Vốn dĩ, họ tên của cô ta là 坂口 日向 (đọc là Sakaguchi Hinata).
Sự biến mất của Monster cấp độ “Thiên tai” “Bạo Phong Long Veldora” được xác nhận.
Bị phong ấn 300 năm trước, con Monster cấp độ Thiên tai ấy—.
Việc biến mất này, sẽ dẫn đến việc tái sinh thành một mối họa cho nơi khác.
Tuy vậy, 20 ngày đã trôi qua kể từ ngày nhận được báo cáo biến mất, Thánh Giáo hội phương Tây đã tuyên bố việc biến mất hoàn toàn của “Bạo Phong Long Veldora”.
***
Bá tước Nidole Maigam rất không hài lòng.
“Nói gì mà ngu ngốc vậy!!!”
Nhớ lại lời của Hồng y, ông ta bật ra tiếng chửi.
Hồng y Nicholas Shpertas.
Càng nhớ lại, ông ta càng nổi nóng.
『Mối hiểm họa mang tên “Bạo Phong Long Veldora” đã biến mất. Nên, việc viện trợ ngân quỹ của Thánh Giáo hội cho các công tác khẩn cấp sẽ chấm dứt ngay hôm nay.』
Nói xong, cuộc thoại một chiều kia liền chấm dứt.
Sau khi đã đơn phương gọi đến, và bắt ông ta phải chờ đến tận 3 tiếng.
Mặc dù, cho đến nay, tiền viện trợ thường để dùng trong những lúc khẩn cấp.
Nhưng vùng lãnh thổ của ông nằm tiếp giáp với Đại Sâm Lâm Jura[1], cũng là vị trí phòng vệ trọng yếu ở biên giới của Vương quốc Pharmas.
Nhưng, đó không chỉ là vấn đề của Vương quốc Pharmas, Thánh Giáo hội phương Tây cũng nên điều nhân sự đến vũng lãnh thổ tiếp giáp mới phải.
“Bạo Phong Long Veldora”, mặc dù đã bị phong ấn, nhưng, không thể bàn cãi gì, vẫn là một mối đe dọa.
Và, bọn Ma vật cũng không phải ngoại lệ.
Mà không, phải nói đúng hơn, đó là mối đe dọa cho lũ Ma vật.
Hiện giờ, mối đe dọa đó đã biến mất, hoạt động của lũ Ma vật sẽ tăng cao hơn.
Mặc dù cần thiết nhất là phải tăng cường phòng ngự biên giới, nhưng họ lại chọn ngay lúc này mà cắt viện trợ.
Đó chính là nguồn cơn cơn giận của Bá tước Nidole Maigam.
Tuy Thánh Giáo hội phương Tây cũng có lý do của mình, nhưng chúng chẳng dính gì đến Nidole cả.
Về sau, làm thế nào để bảo vệ lãnh địa đây?
Cần có tiền mới thuê lính đánh thuê được.
Mặc dù có Hiệp hội Tự do của Mạo Hiểm Giả, nhưng không thể dựa vào họ trong lúc khẩn cấp được.
Giáo hội là tia hy vọng cuối cùng của ông ta, nhưng lại mới bị đoạn tuyệt.
Hy vọng cuối cùng của Vương quốc … nhưng chỉ nhớ lại gương mặt của Quốc vương cũng đủ khiến Nidole tuyệt vọng.
Ngay cả lúc vẫn còn sự tồn tại của “Bạo Phong Long Veldora”, chi viện vẫn không có.
Nên khi mối đe dọa mất đi, họ sẽ đơn giản xem chi phí phòng vệ là quá nhiều.
Nếu làm không cẩn thận, sẽ phải nâng thuế lên.
Vừa mới nghĩ đến đó, Nidole đã phải nhíu mày lại.
Bên trong chiếc xe ngựa quay về lãnh địa của mình, Nidole vắt não tìm đối sách cho tương lai.
Quá chú tâm vào mối đe dọa từ Ma vật trước mắt, Nidole không dư hơi đâu mà lo đến những chuyện khác.
***
Tuy nhiên, Nidole không phải là người duy nhất phải vắt não suy tính.
Vương quốc Pharmas, là một quốc gia tầm trung. Nên nếu có sự cố gì ở biên giới, nó thường ngừng lại ngay.
Do xu hướng chung là thế, nên cảm giác trước nguy hiểm cúa vương quốc là rất ít.
Đúng như Nidole đoán, nhiều Đại thần đã cho rằng viện trợ cho việc phòng vệ là quá nhiều.
Tuy vậy, những tiểu quốc khác ở quanh Đại Sâm Lâm Jura lại không cho là như vậy.
Để không phải hối hận về sau, mình phải tự thân dự liệu các đối sách thôi.
Quốc vương và các Đại thần của mỗi nước đều đang từng ngày, từng ngày tổ chức các cuộc hội nghị khẩn cấp. Về việc thu thập thông tin và tìm đối sách.
Là một Đại thần của tiếu quốc Brumund, Nam tước Belouard là một trong số đó.
”Không có lý do nào khác cho việc gọi anh cả. Việc của “Bạo Phong Long Veldora”, anh có nghe chưa?”
Nghe tiếng bước vào, Nam tước Belouard, vẫn không đổi thái độ, hỏi một người đàn ông vừa bước vào phòng.
Tuy không cao lắm, nhưng không thể lơ đễnh trước người đàn ông này.
“Đã có nghe, thưa Nam tước.”
Người đàn ông đó, trả lời thật ngắn gọn.
Bằng một chất giọng khàn và thấp.
“Hừm. Không hổ danh là Guild Master! Là điều ta nên nói nhỉ.”
Nam tước Belouard khịt mũi một tiếng, rồi tiếp tục như thể đang nhổ ra từng từ vậy.
“Vậy, đối sách của Guild là thế nào?”
“Không có gì đặc biệt. Vẫn chưa có kế hoạch gì cả.”
“Gì? Ta không nghe nhầm chứ… thật sự không có đối sách nào sao?”
“Đúng thế. Chúng tôi nhận thấy không cần thiết phải có.”
Người đàn ông được gọi là Guild Master đó, thản nhiên trả lời.
Như thể muốn nói ‘Tôi không hiểu Nam tước Belouard tức giận vì chuyện gì.’.
Tuy Nam tước Belouard thấy khó chịu trước thái độ đó, ông ta vẫn gạt nó sang một bên và tiếp tục.
Mặc dù khó có thể nói nỗ lực đó thành công được…
“Không cần thiết à, anh nói cái quái quỷ gì vậy. Sự biến mất của “Bạo Phong Long Veldora” dẫn đến sự hoạt tính hóa của bọn Ma vật! Vậy mà, anh không có đối sách nào cả sao!?”
“Điều ngài vừa nói rất lạ đấy. Việc đề ra đối sách là việc của quốc gia mà. Chúng tôi là Hiệp hội Tự do, chứ nào phải là một nhóm ‘volunteer’ (tình nghuyện viên), ngài biết mà?”
Đó là sự thực.
Hiệp hội Tự do, là một tổ hội không bị ràng buộc gì với bộ khung của quốc gia.
Nếu so với các lực lượng nhân lực của quốc gia, việc mưu sinh của họ không được đảm bảo.
Tuy vậy, một vị thế tối thiểu vẫn được bảo đảm, họ vẫn được cho một địa vị nào đó. Thế nên, họ chỉ bị ràng buộc ở chuyện phải đóng thuế mà thôi.
Để dễ hình dung, hãy lấy ví dụ một người đầu bếp.
Nếu người đầu bếp đó thuộc dạng ‘công chức’ của quốc gia, họ sẽ có quyền của một quốc dân và có nghĩa vụ đóng thuế. Đổi lại, quốc gia sẽ đảm bảo quyền lợi và sở hữu của người đó.
Trái lại, với một đầu bếp thuộc Hiệp hội Tự do, họ chỉ có nửa quyền công dân, và tiền thuế phải đóng ít hơn hẳn. Họ chỉ phải đóng thuế cho Hiệp hội Tự do, và Hiệp hội Tự do sẽ đảm bảo danh tính cho họ.
Tuy nhiên, họ phải tự lo cho sự an toàn về tài sản hay cho bản thân họ.
Ngoài ra, đầu bếp thuộc quốc gia có quyền mở một cửa hiệu trong khu thành dô, và có thể để cho con cháu mình kế thừa cửa tiệm.
Còn đầu bếp kia thì không được phép, và chỉ được phép mở cửa tiệm trong khu vực ngoại thành thôi.
Và ngay cả khi được mở ở khu vực ngoại thành, con cháu của họ vẫn không được phép kế thừa.
Chính vì lẽ đó mới sinh ra cái thành kiến sâu đậm coi thường Hiệp hội Tự do.
Cái cơ cấu này, không chỉ áp dụng ở tiểu quốc Brumund, mà nó rất thông dụng ở các quốc gia quanh đó.
Nếu nghĩ theo hướng khác, Hiệp hội Tự do là một hiệp hội siêu quốc gia, và nó có sức mạnh của một tổ chức tương đương với một quốc gia…
Dù là vô tình hay cố ý, nhưng thực tế là nó vẫn đang hoạt động ngay dưới mũi của các quốc gia.
“Chẳng phải bảo vệ tài sản của người dân là nhiệm vụ tối thiểu của quốc gia sao? Tương tự, nhiệm vụ của Hiệp hội cũng vậy, là bảo vệ thành viên của mình. Chúng ta cùng phải chịu biến động mà.”
Trước những lời đó của Guild Master, một mạch máu nổi phồng lên trên mặt Nam tước Belouard.
Rõ ràng, mọi việc không theo dự kiến của ông ta.
“Đủ rồi!!! Vậy, từ Hiệp hội Tự do, anh có thể chọn ra được bao nhiêu lính đánh thuê? Những Mạo Hiểm Giả giỏi chiến đấu ấy? Và có bao nhiêu người có thể dùng để phòng vệ cho trị trấn này?”
Guild Master thở một hơi rõ dài.
“Xin ngài đừng nhầm lẫn, chúng tôi không phải là một nhóm volunteer. Nếu phải phải huy động lực lượng dựa trên hiệp định giữa Quốc gia và Hiệp hội Tự do, số lượng thành viên có thể huy động là khoảng 10%, nếu ngài yêu cầu nhiều hơn nữa, cần phải có sự đền bù thỏa đáng.”
Dân số của Brumund là khoảng 1 triệu người.
Trong đó, có khoảng 7000 người thuộc Hiệp hội Tự do, chưa tính đến gia đình họ.
Khi có sự điều động chính thức dựa trên hiệp định giữa Quốc gia và Hiệp hội, khoảng 10% số thành viên của Hiệp hội Tự do (trong trường hợp này, 700 người) sẽ được đặt dưới quyền chỉ huy của Quốc gia.
Và dĩ nhiên, số thành viên Hiệp hội ở quốc gia này, không thể đem áp dụng cho thành viên của quốc gia khác. Cho nên, mặc dù là Hiệp hội Tự do, nhưng vẫn phải xác minh rõ là nằm trên quốc gia nào.
Ngoài ra, do việc thông báo chính thức sự hợp tác đó tốn không ít thời gian, trong suốt thời gian đó, thuế má phải đóng sẽ được cắt giảm 20%.
Dù có thể cưỡng chế, nhưng khi tính đến việc thuế khóa, thì không thể lạm dụng nó được.
Vốn dĩ, việc thu thuế từ lương bổng của thành viên là cần thiết để ‘duy trì’ Hiệp hội, nên có thỏa thuận là lẽ đương nhiên.
Mà, nếu có gọi mọi thành viên tập trung lại, cũng chưa chắc đã làm được.
Vì non nửa số thành viên, là thuộc nhóm không chiến đấu rồi.
Ở Vương quốc này, mọi người điều hiểu chuyện đó.
Nên, không thể bắp ép một cách vô lý được…, tuy nhiên, đây không phải là trường hợp thông thường.
Bọn Ma vật đang hoạt tính hóa.
Đó, dĩ nhiên là một lý do rất lớn.
Nhưng, lại không phải là lý do chính yếu…
“Được rồi. Oi, Fuse. Ý định thật sự của anh là gì vậy?”
Guild Master, à không, Fuse, rất ngạc nhiên khi đột ngột nghe tên của mình.
Và, lần đầu tiên, anh ta nhìn thẳng vào mặt Nam tươc Belouard.
“Nơi “Bạo Phong Long Veldora” được phong ấn ấy, là nơi bất khả xâm phạm. Có thể tạo một con đường thẳng qua đó, khả năng là Đế Quốc phía Đông sẽ phát động tấn công thông qua đó.”
“Chính xác! Họ ngại đối mặt với Veldora, hay là ngại lỡ tay giải trừ phong ấn, tôi không biết, nhưng có thể thấy là Đế Quốc sẽ có hành động thôi!!!
Anh hiểu không? Nếu họ chiếm được khu rừng đó, tất cả những quốc gia chung quanh sẽ nhanh chóng bị nuốt gọn. Chưa nói đến, Thánh Giáo hội phương Tây là không thể trông cậy được.
Những quốc gia quanh Đại Sâm Lâm Jura đó, sẽ nhanh chóng nằm dưới sự thống trị của Đế Quốc thôi.
“Giáo hội… chắc sẽ không hành động. Bởi vì, họ không quan tâm gì đến những giao tranh giữa con người. Giáo lý của họ là tiêu diệt Ma vật mà.”
“Quả vậy. Nếu chỉ một Thánh Kỵ Sĩ quyết định hành động, có lẽ Đế Quốc sẽ không khinh suất hành động đâu. Nếu không phải về Ma vật, khó mà tranh thủ được thời gian của họ.”
“Không thể nào… Với Giáo hội, cho dù là đất nước có bị diệt vong, cũng chẳng hề hấn gì đến họ. Làm sao Giáo hội có thể cứu được hết mọi tín đồ của họ chứ.”
Fuse vừa nhìn vào măt của Nam tước Belouard, vừa nghĩ.
Cậu chàng… trông mệt lử.
Dù có hơi vô lý, nhưng Nam tước Belouard trông như đã già xọm đi chỉ sau vài ngày.
2 người này, vốn là bạn từ thưở bé.
Vì một người là Nam tước, nên việc có một quan hệ thân thiết với một quý tộc nếu bị lộ ra sẽ rất bất tiện.
Thế nên để khiến người khác nghĩ cả 2 đang có mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau, bọn họ thường giả tảng ghét bỏ nhau.
Quốc gia nhỏ bé này, sẽ khó có thể an toàn vượt qua cuộc khủng hoảng này.
Tuy nhiên, dấy cũng có thể chỉ là một sự quá lo mà thôi.
Quả thực đã có động thái từ Đế Quốc, nhưng vẫn chưa thể xác định được là họ sẽ tấn công hay không.
Và để chống những Ma vật, họ phải nghĩ ra các đối sách.
“Vẫn chưa xác định được là Đế Quốc sẽ hành động như thế nào nhỉ? Dẫu sao, tôi cũng cần phải cho người của mình đi xác minh.
Dù biết sẽ khó khăn, nhưng tôi vẫn sẽ thăm dò tình trạng của Đại Sâm Lâm Jura và động tĩnh của Đế Quốc.”
“Xin lỗi… Và cám ơn.”
Đúng thế, hành động của Đế Quốc vẫn chưa được xác định rõ.
Nếu họ hành động, không, phải gọi là điều động quân lực trên quy mô lớn mới đúng. Những cuộc giao tranh nhỏ sẽ nổ ra, nhưng chúng sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến Đế Quốc cả.
Với quân đội đến hơn 1 triệu người, họ sẽ tiêu diệt những quốc gia quanh đây.
Do vậy, cần phải chuẩn bị kỹ càng.
Ít nhất trong … 3 năm.
Có thể nói là thời gian đó cũng không nhiều nhặn gì, nhưng có lẽ vẫn đủ để chuẩn bị.
“Dẫu sao, về việc thu thập thông tin đó. Không có nhiều thời gian. Nên tôi sẽ lo!”
“Nhờ anh vậy!”
Sau khi gật đầu chào nhau, 2 người họ chia tay.
Có rất nhiều việc cần phải tiến hành.
***
Hồng y Nicholas Shpertas, nở một nụ cười nhạt khi thấy Bá tước Nidole Maigam rời đi.
“Đồ đỉa đói!”
Ông ta nở một nụ cười bao dung khi thốt ra những lời đó.
Không hề tin vào Thần linh, nhưng vì tiền, quyền lực và tiềm lực vũ trang của Giáo hội, mà mấy con đỉa đó mới bám vào.
Nicholas đánh giá Bá tước Nidole Maigam như thế.
Không chỉ mình ông ta.
Tất cả họ, những người thuộc về Giáo hội, đều nghĩ vậy.
『Hãy tin tưởng vào Thần linh, và quy y vào Pháp hoàng quốc Thần thánh[2] Ruberius, để trở thành tín đồ!』
Và.
Thánh Giáo hội phương Tây, là quốc giáo của Pháp hoàng quốc, xem Giáo hoàng là người đứng đầu, là bậc thần thánh duy nhất bất khả xâm phạm.
Ở Pháp hoàng quốc Thần thánh Ruberius, nơi đặt Tòa Thánh, toàn bộ cự dân đều là tín đồ.
Với những người sống ở quốc gia khác nhưng lại có đức tin, thì đức tin trên bề nổi là không có giá trị.
Toàn bộ phải ưu tiên cho Thần linh.
Cho nên, dù với bất kể lý do gì, nếu không trở thành quốc dân, thì không đáng để nhận khoan hồng.
Đó là ý kiến chung của tất cả mọi người thuộc Thánh Giáo hội phương Tây dưới quyền của Hồng y Nicholas.
Bản thân Nicholas tin rằng, ‘Toàn bộ những kẻ dị giáo không tin vào Thần linh nên bị giết cả!’.
Thế nhưng, lại có một nhân vật dám chế nhạo cái niềm tin đó.
Đó chính là “Dị Thế Giới Nhân” Hinata Sakaguchi.[3]
Cô ta nói.
『Vô ích. Cần rất nhiều energy (năng lượng) mới có thể thay đổi được con tim của tín đồ của vị thần khác. Thay vào đó, hãy đưa tay ra và chấp nhận bọn họ. Như thế chắn chắn hơn.』
『Mọi người đều nghĩ chúng ta là “Tập đoàn Chính Nghĩa” khi cứu họ khỏi bọn Ma vật. Và, do chiến tranh không bao giờ biến mất trong thế giới này, nên khi có nguy khốn, hãy chìa tay ra cho họ. Ma vật là kẻ thù chung của toàn nhân loại, nhưng con người thì lại không phải, đúng chứ?』
『Không cần thiết phải gây hận thù. Con người đều là những kẻ ngốc, giúp họ khi nguy khốn, rồi họ sẽ tin vào ta ngay. Và, đó chẳng phải lý do tồn tại của tôn giáo sao?』
Cô gái này hoàn toàn theo chủ nghĩa thực dụng.
Cô ta theo thuyết vô thần, nhưng lại không phủ nhận tôn giáo.
Cô ta chỉ đơn giản sử dụng cả 2.
Theo Nicholas thấy thì, cô ta thuộc dạng lãnh triệt. (lãnh triệt: có lối suy nghĩ thoáng)
Nhìn chằm vào Nicholas với ánh mắt lạnh lùng và nói.
『Chúng ta chỉ cần chờ đợi! Hãy cứ để sức mạnh của các quốc gia khác suy giảm! Sau đó, chỉ việc ban ân huệ!』
Nghe những lời đó, một cơn lạnh chạy dọc sống lưng ông.
Đó là sự vui mừng, hay sự sợ hãi…
Dù vậy, Nicholas vẫn tuân theo.
Kết quả là, trong 10 năm qua, vị thế của Giáo hội đã thay đổi rất nhiều.
Trước thời điểm đó, quyền lực của Giáo hội chỉ ở mức khiêm tốn, nhưng sau 7 năm, nó đã trở thành một tồn tại không thể thiếu trong mỗi quốc gia.
Nhờ những công tích ấy, mà Nicholas đã leo lên chức Hồng y từ cái ghế Giám mục.
Tất cả, đều nhờ cô gái này.
“Mà, đúng như cô ấy đã nói, đến cả một con đỉa cũng có thể sử dụng được.”
Nicholas đang nghĩ về những việc trong tương lai.
Hành động của Đế Quốc vẫn chưa xác định được, còn bọn Ma vật thì lại đang tăng động.
Chắc chắn sẽ rất bận rộn đây.
Cô ta sẽ hành động như thế nào đây?
Cũng đã khá lâu rồi, cần phải thử liên lạc với cô ta thôi.
Hiện tại, cô ta là “Đầu lĩnh Đội Kỵ sĩ cận vệ trực thuộc Giáo Hoàng”, Đoàn trưởng Thánh Kỵ sĩ Hinata Sakaguchi…
Chú thích:
[1] Nghĩa là “Khu rừng rậm lớn Jura”.
[2] Pháp hoàng quốc: Đất nước của Giáo hoàng
[3] Vốn dĩ, họ tên của cô ta là 坂口 日向 (đọc là Sakaguchi Hinata).
Chương #6: Lĩnh hội Skill
Kể từ lúc tôi ‘thực’ Veldora, 30 ngày đã qua.
***
Tôi đã làm những gì trong thời gian qua?
Bạn là đồ ngốc à!
Hãy suy nghĩ đi chứ!
Chẳng phải tôi đã hóa thành một con Slime rồi sao?
Nếu bị các Ma vật khác tấn công, làm sao mà chống trả!
Mà, chạy trốn cón khó nữa là!!!
Thế nên, tôi đã nghĩ làm cách nào để chiến đấu.
Đồng thời cũng tranh thủ ‘xơi’ nốt những đám cỏ và những khoáng vật phát quang một cách huyền bí.
Nơi này, theo như lời của Veldora, là nơi có nồng độ Ma tố rất cao mà.
Cho nên những đám cỏ tập trung nơi này, hầu hết đều là cỏ Hipokte cả.
Đúng như dự đoán.
Kho dự trữ thuốc hồi phục của tôi thế là đã tăng lên đáng kể.
Còn về khoáng vật phát quang một cách huyền bí kia, chính là “Ma Khoáng Thạch”.
Tuy nó cứng hơn cả thép, nhưng lại là một loại kim loại khá linh hoat, nên đó là một kim loại rất tương thích với ma pháp.
Tôi đã mong đó là thứ khoáng thạch cực hiếm, nhưng tôi cũng chẳng biết nơi đây có mấy thứ nổi danh như Orichalcum, hay Hihiirokane không nữa.
Cơ mà, mấy thứ này có lẽ cũng đủ hiếm rồi. Có lẽ tôi đã hơi quá tham lam rồi.
Đó là những gì tôi nghĩ đến trong khi tiếp tục ‘xơi’ mấy thứ cỏ và khoáng thạch ngon lành (không có vị giác mà?) này!
Do có thể bắn nước ra, tôi có thể dùng lưỡi dao nước được không nhỉ?
Un. Không cần bạn nói tôi cũng biết mà.
Mấy người, nghĩ tôi sẽ lại thất bại sao?
Có trêu chọc cũng vừa phải thôi chứ?
Đến cả tôi, cũng có thể làm được việc những người khác làm được mà.
Thậm chí cả khi trên cái báo cáo về tôi cũng có ghi 『Nếu cố gắng, tất làm được.』.
Thế nên, tôi, sẽ làm được.
Thế là, tôi ngay lập tức tiến đến hồ nước ngầm.
Đúng như tôi tưởng khi còn chìm trong bóng tối, cái hồ nước ngầm này cực kỳ rộng lớn.
Một bầu không khí tĩnh mịch, thần bí hơn cả trí tưởng tượng của tôi,.
Không có lấy một dấu hiệu của sinh vật nào, hoàn toàn tĩnh lặng.
Có lẽ là do Ma tố đã ngấm vào nước hồ rồi, nên không có sinh vật nào sống ở đây cả.
Đúng thật là tự nhiên chưa hề bị xâm phạm!
Thật là một tuyệt cảnh.
Dẫu sao…
Lần trước là chưa hề thử nghiệm gì cả, cơ mà, việc dốc toàn lực mà bắn nước ra là không tốt rồi.
Lần trước, do ‘miệng phun’ lớn quá, nên lực phun ra cũng lớn theo.
Lần này, tôi tưởng tượng đến một cây súng phun nước, và thử phun nước ra.
Khi miệng ngậm đầy nước, liền tưởng đến cảnh phun ra.
Nhưng chẳng có tí nước nào ra cả.
Giờ là quá nhỏ sao?
Khi đã mở ra thêm tí nữa, nước bay ra khá là mạnh.
Và tảng đá mục tiêu ướt đẫm.
Tốt, tốt.
Tiếp theo, tăng thêm tí lực nữa, và mở rộng miệng hơn.
・
・
・
Với tảng đá mục tiêu kia, tôi luyện tập dần dần gia tăng lực cho đòn súng nước.
Tôi dần nắm được nó rồi.
Tuy vậy, nếu trúng người, cũng chỉ bị đau chút thôi, chứ chưa thể gọi đó là một đòn tấn công quyết dịnh được.
Làm thế nào đây…
Trong lúc lo về chuyện đó, tôi đã đến hồ nước ngầm.
Khi mệt mỏi, nó liền trở thành một cái hồ bơi thư giãn.
Tôi chỉ đang nghịch nước à!?
Dùng 『Ma Lực Cảm Tri』, tôi quan sát việc nổi lên chìm xuống của mình.
Cứ như là một con sứa vậy…
Nếu làm cho mặt ngoài cơ thể rung động, tôi có thể tạo ra dòng nước không nhỉ?
Thông qua Ma lực ở mặt ngoài cơ thể để điều khiển Ma tố, cuối cùng tôi cũng tạo ra được rung động.
*pyoon pyoon… pyooooon!*, và một rung động nhỏ đã tạo thành. Và tôi di chuyển trong nước.
Thành công rồi!!!
Tôi cực kỳ vui mừng, và tận hưởng chuyến bơi trong nước.
Thật là một sự thay đổi tâm trạng!
《Đạt được Skill 『Thủy Lưu Di Động』.》
Trong một thoáng, tôi đã tưởng rằng đó là do 『Đại Hiền Giả』, nhưng không, là “Giọng của Thế giới”.
Có vẻ như, trong lúc đang chơi đùa, tôi lại học được một Skill.
Trong nước và trên mặt nước, dường như tôi đều có thể di chuyển theo hướng tùy ý với tốc độ vừa phải.
Và nếu cần thiết, tôi có thể dùng 『Thủy Áp Thôi Tiến』 để tăng tốc.
Nếu nghĩ đến chuyện tôi không cần phải thở, việc chiến đấu trong nước trở nên rất dễ dàng.
Nó cũng rất phù hợp cho việc bỏ chạy.
Trong khi nghĩ như vậy, tôi ra khỏi hồ nước ngầm.
Kết thúc giải lao.
Vẫn còn vấn đề về cách tấn công.
Sau chuyến giải lao đó, tôi chợt nảy ra một ý tưởng.
Tôi chỉ phải gia tăng áp lực khi dùng súng phun nước thôi.
Lần này, là thử “tạo ra một hình ảnh nạp đầy nước vào một khối trụ, gia tăng áp suất và bắn ra một lượng nhỏ nước”.
Sau đó, thông qua việc hiệu chỉnh đường kính miệng và áp lực, mà có thể điều chỉnh uy lực.
*Bishuu!!!*
Một lượng nhỏ nước sắc bén bay ra, và đánh trúng vào tảng đá mục tiêu.
Để lại một vết nứt nhỏ.
Thành công rồi… có lẽ vậy.
Và để không quên cảm giác vừa nãy, tôi tiếp tục thực hành.
Hiệu chỉnh cả đường kính lẫn áp lực.
Tiếp theo là tạo một hình ảnh nước xoáy rồi bắn nước ra.
Thay vì kích cỡ miệng, tôi điều chỉnh hình dạng tia nước cho mảnh hơn.
Đúng thế! Hình tượng một “Lưỡi dao nước”.
*Bishun!*
Một lưỡi dao nước phóng xuất ra, và tảng đá mục tiêu bị cắt đứt!!!
Đến tôi là người thực hiện, mà còn phải ngạc nhiên trước uy lực nữa là.
Sau một tuần gian nan tu hành (cười) đầy hiệu quả, nay đã đơm hoa kết quả!
《Đạt được Skill 『Thủy Nhận』.》 (nhận: lưỡi đao)
《Các Skill 『Thủy Áp Thôi Tiến』, 『Thủy Lưu Di Động』, 『Thủy Nhận』 đạt được, tiến hóa lên thành Extra Skill 『Thủy Thao Tác』.》[1]
Ô hô!
Thực sự là có thành quả à nha.
Extra Skill, với Skill thông thường, có sự khác xa về mặt tính năng và uy lực.
Cuối cùng, tôi đã có biện pháp để chiến đấu rồi.
Thế là, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để khởi hành.
Cuối cùng.
Kể từ khi nhận ra mình được chuyển sinh cạnh cái hồ nước ngầm này, 120 ngày đã trôi qua.
Cuối cùng, ngày thực hiện chuyến rời nhà cũng đã đến.
Có chút bất an. Nhưng đó là chuyện không thể nói.
Do không có thanh đới, nên tôi thử sử dụng cơ thể mình thay thế để thực tập. Nhưng, không thành công.
Mặc dù tôi đã nghĩ nên ở lại đây để thực tập cho đến khi thành công, nhưng hình ảnh thành công không hiện đến.
Có lẽ chỉ đành trông vào “Thần giao cách cảm” mà giao tiếp thôi.
Cùng lắm thì, đành trông cậy vào người đối diện thôi, cho đến khi học được cách phát âm, chỉ đành cố chịu sự bất tiện này.
Có ở đây lâu thêm nữa cũng chả có ích gì.
Hiện tại, tôi rất muốn đi xem thế giới bên ngoài, và nếu có thể, thì gặp những đồng hương “Dị Thế Giới Nhân” khác.
Việc học ma pháp có vẻ cũng sẽ rất vui.
Với suy nghĩ đó, tôi cần phải nhanh nhanh khởi hành thôi.
Như câu nói “Việc hôm nay, chớ để ngày mai” mà.
Không có phản ứng gì từ Veldora cả.
Trông như anh ta đã hoàn toàn biến mất, nhưng tôi biết là không phải như vậy.
Đã hứa rồi mà.
Lần gặp tiếp theo, tôi sẽ chuẩn bị rất nhiều chuyện vui và thú vị để cùng cười với nhau.
Và tôi, đi khỏi nơi lòng đất rộng rãi thân quen này, để dấn bước lên mặt đất bao la kia.
Khát khao đến một thế giới chưa từng nhìn thấy, và mong chờ các sự kiện sẽ xảy đến…
Status
Họ tên: Rimuru Tempest
Chủng tộc: Slime
Gia hộ: Huy hiệu Bạo Phong
Danh hiệu: Không
Ma pháp: Không
Kỹ năng:
Unique Skill 『Đại Hiền Giả』
Unique Skill 『Bộ Thực Giả』
Skill cố hữu của Slime 『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』
Extra Skill: 『Thủy Thao Tác』
Extra Skill 『Ma Lực Cảm Tri』
Kháng:
Kháng Biến Động Nhiệt ex
Kháng Công Kích Vật Lý
Vô Hiệu Đau Đớn
Kháng Điện
Kháng Tê Liệt
Status của Rimuru Tempest 1
Status của Rimuru Tempest 1
———————————————————————-
Trong đáy của bóng tối rất rất sâu kia…
Nơi không có ai đến cả, trong sự tuyệt vọng.
Veldora lại dành thêm một ngày nữa một mình nhớ về khi trước.
Monster cấp “Thiên tai” “Bạo Phong Long Veldora”.
Monster đặc biệt cấp S.
Cả Ma vật lẫn Mạo Hiểm Giả đều được xếp Rank từ 1-6.
Cứ theo chuẩn đánh giá dó mà thêm “+” nếu là mạnh hơn, còn “-” nếu là yếu hơn.
Chính là theo sự hướng dẫn của “Dị Thế Giới Nhân”, Tổng quản lý của Hiệp hội Tự do, Grand Master Yuuki Kagurazaka[2], mà hệ thống phân loại này được thiết lập.
Cho tới lúc đó, vốn chỉ có hệ thống 4 bậc dễ hiểu Khởi sự → Sơ cấp → Trung cấp → Cao cấp mà thôi.
Nhân thể, Cao cấp = C Rank và trên nữa, Trung cấp = D Rank, Sơ cấp = E Rank, và Khởi sự = F Rank.
Do đó, số người tử vong do chiến đấu với các Ma vật mạnh hơn đã giảm mạnh.
Và khi ở cùng một thứ hạng, thì một trận 1 đấu 1 là ngang ngửa nhau.
Thế nên, việc chiến đấu cùng PT (Party) trở nên an toàn hơn rất nhiều.
Còn về S Rank đặc biệt kia, khi vượt quá mức A và đạt đến cấp Ma Vương, và cao hơn thế nữa là những Ma vật cấp “Thiên tai” và “Tai ách” (tai/thảm họa) mới được xếp vào S Rank.
Nó đã vượt quá cấp đánh giá thông thường A~F rồi, một tồn tại dị thường.
Thực sự thì, những Ma vật A Rank đó, cũng đã là một mối nguy đe dọa sự tồn tại của một quốc gia rồi.
Một mối nguy đủ gây tuyệt vọng.
Vốn dĩ, Veldora chẳng hề quan tâm gì đến những gì ở chung quanh mình cả.
Hôm nay, ông ta nghĩ.
Thật… rỗi rãi.
Bị “Dũng Sĩ” đánh bại cũng 300 trăm rồi.
Ông ta nghĩ về trận đấu nhiều lần rồi.
Tuy có tí cay đắng. Nhưng thật lạ là không có căm hận gì cả.
Chiến đấu theo hứng, và sống cũng theo hứng.
Có rất ít người dám cản đường ông ta.
Với ông ta, đó không phải là thất bại đầu tiên.
Thế nhưng, bị đánh bại trong một trận 1 đấu 1 trong cùng một tình trạng, đấy là lần đầu tiên.
Làn da trắng.
Đôi môi nhỏ, đỏ thắm.
Mái tóc dài, đen nhánh.
Không quá cao, nhỏ nhắn và mảnh khảnh.
Tuy khuôn mặt bị ẩn dưới cái mặt nạ, nhưng từ vóc dáng mà đoán, đó là một cô gái. Một cô gái rất đẹp.
Chính bởi mắt không thấy gì, nên mới không thể đọc được cảm xúc của cô ta.
Chắc do vậy? Không có cảm giác e sợ hay hận thù gì, việc cô ta vô cảm xúc mà vung kiếm lên thì thật đáng tiếc…
Có thể nào phá vỡ ngục lao này không?
Thỉnh thoảng ông ta cũng nghĩ như vậy.
Liệu ta có hoàn thành việc báo thù cô gái đó không? Ta không hề thù ghét gì cô ta chứ…?
Nếu có cơ hội, ông ta muốn được đấu một trận nữa.
Đó chính là những cảm xúc thật sự của Veldora.
‘Tuy nhiên, đó không phải là chiến đấu một cách máy móc, mà là một cuộc chiến thực sự đánh cược sự tồn tại của mình!’ là những gì ông ta nghĩ.
Để khiến cô gái, “Dũng Sĩ” kia, thừa nhận sự tồn tại của mình, và chiến đấu hết sức.
Điều đó đã trở thành một ước vọng của Veldora.
Sinh mệnh của loài người rất ngắn.
Không thể nào ước vọng của mình thành hiện thực được, Veldora hiểu rất rõ điều đó.
Tuy vậy… Veldora vẫn cứ hy vọng……
Bao nhiêu năm đã qua rồi…
Một ngày nọ,
*Gorogoro, zudon!!!*
Một vật thể màu xanh nhạt va đập vào ông ta.
Chung quanh đây, do lượng Ma tố được tiết ra rất cao, nên không một sinh vật thông thường nào sống được.
Ngoài ra, việc chạm vào ông ta, vốn là một khối Ma tố, là rất khó khăn, ngay cả với một Ma vật cấp cao.
Veldora cảm thấy hứng thú, và quan sát vật thể kia.
Và cuộc gặp gỡ xảy đến.
Đối với một Veldora hầu như đã từ bỏ sinh mệnh của mình, sinh vật kỳ lạ đó đã gây cho ông ta một hy vọng.
Cuộc hội ngộ này, chắc chắn sẽ đem lại một thứ gì đó.
Veldora có dự cảm như vậy.
Một dự cảm mà từ trước tới nay chưa từng có…
(Ngươi có nghe được ta không? Kẻ bé nhỏ kia.)
Veldora tin tưởng vào điều đó và cất giọng!
Chú thích:
[1] Nghĩa là “Điều khiển nước”.
[2] Vốn dĩ, họ tên của anh ta là 神楽坂 優樹, (đọc là Kagurazaki Yuuki).
***
Tôi đã làm những gì trong thời gian qua?
Bạn là đồ ngốc à!
Hãy suy nghĩ đi chứ!
Chẳng phải tôi đã hóa thành một con Slime rồi sao?
Nếu bị các Ma vật khác tấn công, làm sao mà chống trả!
Mà, chạy trốn cón khó nữa là!!!
Thế nên, tôi đã nghĩ làm cách nào để chiến đấu.
Đồng thời cũng tranh thủ ‘xơi’ nốt những đám cỏ và những khoáng vật phát quang một cách huyền bí.
Nơi này, theo như lời của Veldora, là nơi có nồng độ Ma tố rất cao mà.
Cho nên những đám cỏ tập trung nơi này, hầu hết đều là cỏ Hipokte cả.
Đúng như dự đoán.
Kho dự trữ thuốc hồi phục của tôi thế là đã tăng lên đáng kể.
Còn về khoáng vật phát quang một cách huyền bí kia, chính là “Ma Khoáng Thạch”.
Tuy nó cứng hơn cả thép, nhưng lại là một loại kim loại khá linh hoat, nên đó là một kim loại rất tương thích với ma pháp.
Tôi đã mong đó là thứ khoáng thạch cực hiếm, nhưng tôi cũng chẳng biết nơi đây có mấy thứ nổi danh như Orichalcum, hay Hihiirokane không nữa.
Cơ mà, mấy thứ này có lẽ cũng đủ hiếm rồi. Có lẽ tôi đã hơi quá tham lam rồi.
Đó là những gì tôi nghĩ đến trong khi tiếp tục ‘xơi’ mấy thứ cỏ và khoáng thạch ngon lành (không có vị giác mà?) này!
Do có thể bắn nước ra, tôi có thể dùng lưỡi dao nước được không nhỉ?
Un. Không cần bạn nói tôi cũng biết mà.
Mấy người, nghĩ tôi sẽ lại thất bại sao?
Có trêu chọc cũng vừa phải thôi chứ?
Đến cả tôi, cũng có thể làm được việc những người khác làm được mà.
Thậm chí cả khi trên cái báo cáo về tôi cũng có ghi 『Nếu cố gắng, tất làm được.』.
Thế nên, tôi, sẽ làm được.
Thế là, tôi ngay lập tức tiến đến hồ nước ngầm.
Đúng như tôi tưởng khi còn chìm trong bóng tối, cái hồ nước ngầm này cực kỳ rộng lớn.
Một bầu không khí tĩnh mịch, thần bí hơn cả trí tưởng tượng của tôi,.
Không có lấy một dấu hiệu của sinh vật nào, hoàn toàn tĩnh lặng.
Có lẽ là do Ma tố đã ngấm vào nước hồ rồi, nên không có sinh vật nào sống ở đây cả.
Đúng thật là tự nhiên chưa hề bị xâm phạm!
Thật là một tuyệt cảnh.
Dẫu sao…
Lần trước là chưa hề thử nghiệm gì cả, cơ mà, việc dốc toàn lực mà bắn nước ra là không tốt rồi.
Lần trước, do ‘miệng phun’ lớn quá, nên lực phun ra cũng lớn theo.
Lần này, tôi tưởng tượng đến một cây súng phun nước, và thử phun nước ra.
Khi miệng ngậm đầy nước, liền tưởng đến cảnh phun ra.
Nhưng chẳng có tí nước nào ra cả.
Giờ là quá nhỏ sao?
Khi đã mở ra thêm tí nữa, nước bay ra khá là mạnh.
Và tảng đá mục tiêu ướt đẫm.
Tốt, tốt.
Tiếp theo, tăng thêm tí lực nữa, và mở rộng miệng hơn.
・
・
・
Với tảng đá mục tiêu kia, tôi luyện tập dần dần gia tăng lực cho đòn súng nước.
Tôi dần nắm được nó rồi.
Tuy vậy, nếu trúng người, cũng chỉ bị đau chút thôi, chứ chưa thể gọi đó là một đòn tấn công quyết dịnh được.
Làm thế nào đây…
Trong lúc lo về chuyện đó, tôi đã đến hồ nước ngầm.
Khi mệt mỏi, nó liền trở thành một cái hồ bơi thư giãn.
Tôi chỉ đang nghịch nước à!?
Dùng 『Ma Lực Cảm Tri』, tôi quan sát việc nổi lên chìm xuống của mình.
Cứ như là một con sứa vậy…
Nếu làm cho mặt ngoài cơ thể rung động, tôi có thể tạo ra dòng nước không nhỉ?
Thông qua Ma lực ở mặt ngoài cơ thể để điều khiển Ma tố, cuối cùng tôi cũng tạo ra được rung động.
*pyoon pyoon… pyooooon!*, và một rung động nhỏ đã tạo thành. Và tôi di chuyển trong nước.
Thành công rồi!!!
Tôi cực kỳ vui mừng, và tận hưởng chuyến bơi trong nước.
Thật là một sự thay đổi tâm trạng!
《Đạt được Skill 『Thủy Lưu Di Động』.》
Trong một thoáng, tôi đã tưởng rằng đó là do 『Đại Hiền Giả』, nhưng không, là “Giọng của Thế giới”.
Có vẻ như, trong lúc đang chơi đùa, tôi lại học được một Skill.
Trong nước và trên mặt nước, dường như tôi đều có thể di chuyển theo hướng tùy ý với tốc độ vừa phải.
Và nếu cần thiết, tôi có thể dùng 『Thủy Áp Thôi Tiến』 để tăng tốc.
Nếu nghĩ đến chuyện tôi không cần phải thở, việc chiến đấu trong nước trở nên rất dễ dàng.
Nó cũng rất phù hợp cho việc bỏ chạy.
Trong khi nghĩ như vậy, tôi ra khỏi hồ nước ngầm.
Kết thúc giải lao.
Vẫn còn vấn đề về cách tấn công.
Sau chuyến giải lao đó, tôi chợt nảy ra một ý tưởng.
Tôi chỉ phải gia tăng áp lực khi dùng súng phun nước thôi.
Lần này, là thử “tạo ra một hình ảnh nạp đầy nước vào một khối trụ, gia tăng áp suất và bắn ra một lượng nhỏ nước”.
Sau đó, thông qua việc hiệu chỉnh đường kính miệng và áp lực, mà có thể điều chỉnh uy lực.
*Bishuu!!!*
Một lượng nhỏ nước sắc bén bay ra, và đánh trúng vào tảng đá mục tiêu.
Để lại một vết nứt nhỏ.
Thành công rồi… có lẽ vậy.
Và để không quên cảm giác vừa nãy, tôi tiếp tục thực hành.
Hiệu chỉnh cả đường kính lẫn áp lực.
Tiếp theo là tạo một hình ảnh nước xoáy rồi bắn nước ra.
Thay vì kích cỡ miệng, tôi điều chỉnh hình dạng tia nước cho mảnh hơn.
Đúng thế! Hình tượng một “Lưỡi dao nước”.
*Bishun!*
Một lưỡi dao nước phóng xuất ra, và tảng đá mục tiêu bị cắt đứt!!!
Đến tôi là người thực hiện, mà còn phải ngạc nhiên trước uy lực nữa là.
Sau một tuần gian nan tu hành (cười) đầy hiệu quả, nay đã đơm hoa kết quả!
《Đạt được Skill 『Thủy Nhận』.》 (nhận: lưỡi đao)
《Các Skill 『Thủy Áp Thôi Tiến』, 『Thủy Lưu Di Động』, 『Thủy Nhận』 đạt được, tiến hóa lên thành Extra Skill 『Thủy Thao Tác』.》[1]
Ô hô!
Thực sự là có thành quả à nha.
Extra Skill, với Skill thông thường, có sự khác xa về mặt tính năng và uy lực.
Cuối cùng, tôi đã có biện pháp để chiến đấu rồi.
Thế là, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để khởi hành.
Cuối cùng.
Kể từ khi nhận ra mình được chuyển sinh cạnh cái hồ nước ngầm này, 120 ngày đã trôi qua.
Cuối cùng, ngày thực hiện chuyến rời nhà cũng đã đến.
Có chút bất an. Nhưng đó là chuyện không thể nói.
Do không có thanh đới, nên tôi thử sử dụng cơ thể mình thay thế để thực tập. Nhưng, không thành công.
Mặc dù tôi đã nghĩ nên ở lại đây để thực tập cho đến khi thành công, nhưng hình ảnh thành công không hiện đến.
Có lẽ chỉ đành trông vào “Thần giao cách cảm” mà giao tiếp thôi.
Cùng lắm thì, đành trông cậy vào người đối diện thôi, cho đến khi học được cách phát âm, chỉ đành cố chịu sự bất tiện này.
Có ở đây lâu thêm nữa cũng chả có ích gì.
Hiện tại, tôi rất muốn đi xem thế giới bên ngoài, và nếu có thể, thì gặp những đồng hương “Dị Thế Giới Nhân” khác.
Việc học ma pháp có vẻ cũng sẽ rất vui.
Với suy nghĩ đó, tôi cần phải nhanh nhanh khởi hành thôi.
Như câu nói “Việc hôm nay, chớ để ngày mai” mà.
Không có phản ứng gì từ Veldora cả.
Trông như anh ta đã hoàn toàn biến mất, nhưng tôi biết là không phải như vậy.
Đã hứa rồi mà.
Lần gặp tiếp theo, tôi sẽ chuẩn bị rất nhiều chuyện vui và thú vị để cùng cười với nhau.
Và tôi, đi khỏi nơi lòng đất rộng rãi thân quen này, để dấn bước lên mặt đất bao la kia.
Khát khao đến một thế giới chưa từng nhìn thấy, và mong chờ các sự kiện sẽ xảy đến…
Status
Họ tên: Rimuru Tempest
Chủng tộc: Slime
Gia hộ: Huy hiệu Bạo Phong
Danh hiệu: Không
Ma pháp: Không
Kỹ năng:
Unique Skill 『Đại Hiền Giả』
Unique Skill 『Bộ Thực Giả』
Skill cố hữu của Slime 『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』
Extra Skill: 『Thủy Thao Tác』
Extra Skill 『Ma Lực Cảm Tri』
Kháng:
Kháng Biến Động Nhiệt ex
Kháng Công Kích Vật Lý
Vô Hiệu Đau Đớn
Kháng Điện
Kháng Tê Liệt
Status của Rimuru Tempest 1
Status của Rimuru Tempest 1
———————————————————————-
Trong đáy của bóng tối rất rất sâu kia…
Nơi không có ai đến cả, trong sự tuyệt vọng.
Veldora lại dành thêm một ngày nữa một mình nhớ về khi trước.
Monster cấp “Thiên tai” “Bạo Phong Long Veldora”.
Monster đặc biệt cấp S.
Cả Ma vật lẫn Mạo Hiểm Giả đều được xếp Rank từ 1-6.
Cứ theo chuẩn đánh giá dó mà thêm “+” nếu là mạnh hơn, còn “-” nếu là yếu hơn.
Chính là theo sự hướng dẫn của “Dị Thế Giới Nhân”, Tổng quản lý của Hiệp hội Tự do, Grand Master Yuuki Kagurazaka[2], mà hệ thống phân loại này được thiết lập.
Cho tới lúc đó, vốn chỉ có hệ thống 4 bậc dễ hiểu Khởi sự → Sơ cấp → Trung cấp → Cao cấp mà thôi.
Nhân thể, Cao cấp = C Rank và trên nữa, Trung cấp = D Rank, Sơ cấp = E Rank, và Khởi sự = F Rank.
Do đó, số người tử vong do chiến đấu với các Ma vật mạnh hơn đã giảm mạnh.
Và khi ở cùng một thứ hạng, thì một trận 1 đấu 1 là ngang ngửa nhau.
Thế nên, việc chiến đấu cùng PT (Party) trở nên an toàn hơn rất nhiều.
Còn về S Rank đặc biệt kia, khi vượt quá mức A và đạt đến cấp Ma Vương, và cao hơn thế nữa là những Ma vật cấp “Thiên tai” và “Tai ách” (tai/thảm họa) mới được xếp vào S Rank.
Nó đã vượt quá cấp đánh giá thông thường A~F rồi, một tồn tại dị thường.
Thực sự thì, những Ma vật A Rank đó, cũng đã là một mối nguy đe dọa sự tồn tại của một quốc gia rồi.
Một mối nguy đủ gây tuyệt vọng.
Vốn dĩ, Veldora chẳng hề quan tâm gì đến những gì ở chung quanh mình cả.
Hôm nay, ông ta nghĩ.
Thật… rỗi rãi.
Bị “Dũng Sĩ” đánh bại cũng 300 trăm rồi.
Ông ta nghĩ về trận đấu nhiều lần rồi.
Tuy có tí cay đắng. Nhưng thật lạ là không có căm hận gì cả.
Chiến đấu theo hứng, và sống cũng theo hứng.
Có rất ít người dám cản đường ông ta.
Với ông ta, đó không phải là thất bại đầu tiên.
Thế nhưng, bị đánh bại trong một trận 1 đấu 1 trong cùng một tình trạng, đấy là lần đầu tiên.
Làn da trắng.
Đôi môi nhỏ, đỏ thắm.
Mái tóc dài, đen nhánh.
Không quá cao, nhỏ nhắn và mảnh khảnh.
Tuy khuôn mặt bị ẩn dưới cái mặt nạ, nhưng từ vóc dáng mà đoán, đó là một cô gái. Một cô gái rất đẹp.
Chính bởi mắt không thấy gì, nên mới không thể đọc được cảm xúc của cô ta.
Chắc do vậy? Không có cảm giác e sợ hay hận thù gì, việc cô ta vô cảm xúc mà vung kiếm lên thì thật đáng tiếc…
Có thể nào phá vỡ ngục lao này không?
Thỉnh thoảng ông ta cũng nghĩ như vậy.
Liệu ta có hoàn thành việc báo thù cô gái đó không? Ta không hề thù ghét gì cô ta chứ…?
Nếu có cơ hội, ông ta muốn được đấu một trận nữa.
Đó chính là những cảm xúc thật sự của Veldora.
‘Tuy nhiên, đó không phải là chiến đấu một cách máy móc, mà là một cuộc chiến thực sự đánh cược sự tồn tại của mình!’ là những gì ông ta nghĩ.
Để khiến cô gái, “Dũng Sĩ” kia, thừa nhận sự tồn tại của mình, và chiến đấu hết sức.
Điều đó đã trở thành một ước vọng của Veldora.
Sinh mệnh của loài người rất ngắn.
Không thể nào ước vọng của mình thành hiện thực được, Veldora hiểu rất rõ điều đó.
Tuy vậy… Veldora vẫn cứ hy vọng……
Bao nhiêu năm đã qua rồi…
Một ngày nọ,
*Gorogoro, zudon!!!*
Một vật thể màu xanh nhạt va đập vào ông ta.
Chung quanh đây, do lượng Ma tố được tiết ra rất cao, nên không một sinh vật thông thường nào sống được.
Ngoài ra, việc chạm vào ông ta, vốn là một khối Ma tố, là rất khó khăn, ngay cả với một Ma vật cấp cao.
Veldora cảm thấy hứng thú, và quan sát vật thể kia.
Và cuộc gặp gỡ xảy đến.
Đối với một Veldora hầu như đã từ bỏ sinh mệnh của mình, sinh vật kỳ lạ đó đã gây cho ông ta một hy vọng.
Cuộc hội ngộ này, chắc chắn sẽ đem lại một thứ gì đó.
Veldora có dự cảm như vậy.
Một dự cảm mà từ trước tới nay chưa từng có…
(Ngươi có nghe được ta không? Kẻ bé nhỏ kia.)
Veldora tin tưởng vào điều đó và cất giọng!
Chú thích:
[1] Nghĩa là “Điều khiển nước”.
[2] Vốn dĩ, họ tên của anh ta là 神楽坂 優樹, (đọc là Kagurazaki Yuuki).
Tensei Shitara Slime Datta Ken (ARC: Tăng cường địa vị)(chương: 4 - 6)
Reviewed by genen
on
tháng 10 31, 2017
Rating:
Không có nhận xét nào: