NHẬT KÍ THÍ NGHIỆM TỪ 01-12/12/2008 PHẦN 2

NHẬT KÍ THÍ NGHIỆM TỪ 01-12/12/2008 PHẦN 2
09/12/2008:
Có tai nạn rồi.

Chúng tôi không bao giờ nghĩ lớp vỏ ngoài lại dễ vỡ như vậy, mà chỉ để ý đến độ cứng của nó mà thôi. Khi chúng tôi bắt đầu sử dụng các công cụ cao cấp hơn, nó vỡ tan thành từng mảnh, rất mạnh bạo. ít nhất bốn người đã bị nó văng trúng. Hệ thống khóa toàn bộ đã được kích hoạt ngay sau khi báo động bật lên.

Trong vòng năm phút, sự lây nhiễm lan ra toàn bộ các nhân viên liên quan trong khu vực. Trong vòng hai tiếng đồng hồ, họ đã sử dụng tất cả các công nghệ bên trong vì mục đích cá nhân. Trong vòng năm tiếng đồng hồ, họ đã phá hỏng buồng quản thúc và cố gắng lây nhiễm những người khác ở cứ điểm.

Chúng tôi phải di tản cả cứ điểm trong ba tiếng đồng hồ. Điều đó bao gồm cả các SCP. Và những người bị nhiễm…

Tốn ba ngày để bắt họ nằm xuống. Ba ngày. TRỌN ba ngày mà không nghiên cứu được tí nào, lại thêm hai mươi lăm người nữa bị giết hoặc bị nhiễm và thiệt hại hơn bốn triệu. Chúng tôi vẫn đang dọn dẹp sinh khối.

Nói rằng đây là một thảm họa đã là nói giảm rồi.

Nên bây giờ, vì tất cả những chuyện này, tôi đang bị thông bởi ba thành viên O5, đổ hết mọi tội lỗi cho tôi vì quá tập trung vào cuộc khai quật này. Không kể đến công việc giấy tờ đã chất thành một đống lớn, thì nó đang có nguy cơ trở thành một chiều không gian phụ của chính bản thân.

Mọi thứ tôi có đã phải hoãn lại. Những dự án của toàn thể cứ điểm đã bị hoãn lại vài tháng, một số là vài năm. Điều tốt lành duy nhất là số lượng của các công nghệ-sinh học lạ. Nếu chúng tôi may mắn, và nếu tôi lên chiến dịch đúng, tôi sẽ có thể thoát khỏi mớ hỗn độn này tốt hơn cả khi bắt đầu.

11/12/2008:
Ôi… công việc giấy tờ, giấy tờ, giấy tờ, … Tôi đang ngập chìm trong cái đống chết tiệt này, ngay cả khi có kẻ lữ khách làm việc (SCP-224-ARC) khi tôi ngủ. báo cáo đánh giá, báo cáo tai nạn, báo cáo sửa chữa, phỏng vấn nhân chứng, ngân sách cho cứ điểm, thư cho gia đình nhân viên, hồ sơ về nhân viên mới có thể, danh sách cứ thế tiếp tục và tiếp tục. Làm cho tôi ước rằng thằng cha đã phát minh ra chế độ quan liêu đang bị nướng chín ở địa ngục. Thằng khốn.

Trên hết tôi đã nhận được báo cáo về một chiều không gian kỳ dị điên khùng mà mở ra một phiên bản kỳ quái khác của thế giới này có cả Tổ chức, chỉ có điều là mọi thứ đều sai lệch một cách khủng khiếp, và Tổ chức thì ngập tràn những thằng ngu và lũ khốn khiếp, nơi mà ngay cả các nhân viên Cấp D được phát súng, và các SCP thì chạy lăng xăng. Dường như tiến sĩ Clef và Kondraki đang khám phá nó, và những báo cáo mà họ gửi về thì thật kỳ dị và khủng khiếp.

Tôi gần như đã hoàn thành khâu bộ máy đồng hồ của Dự án Olympia, trong nỗi vui mừng của Đối tượng Zero, (vẫn chưa chọn được cái tên để tôi thêm vào). Dù vậy, quy trình các vật liệu thô với cỗ máy đồng hồ rất là khó khăn và nhạt nhẽo, tiêu tốn nhiều thời gian và nỗ lực, và cả việc chi tiêu ngày càng nhiều, các đối tượng và thiết bị. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ nói điều này về một cuộc thí nghiệm, nhưng tôi muốn kết thúc thứ này càng sớm càng tốt.

Emily thì cứ lặp đi lặp lại việc tôi khiến cho cô ta “nổ tung” lên như thế nào. Tôi đã cố gắng giải thích cho cô ấy về sự phức tạp của tình hình, nhưng bạn biết trẻ con đôi khi như thế nào rồi đấy. Do đó, để mà dỗ dành con bé (và cả vài SCP khác nữa, nhằm tăng nhuệ khí, và tổng quát nhất là để giảm số lần cố gắng trốn thoát), tôi đã nói cho nó nghe rằng chúng ta sẽ tổ chức Giáng sinh ở cơ sở. Vì đây là năm đầu cô ấy ở đây, và cô ấy chưa bao giờ… có thể tổ chức Giáng sinh trong kiếp trước của mình, nên tôi nói cô bé nghe rằng đây sẽ là một bữa tiệc hoành tráng. Tôi còn kể cho cô bé nghe về Ông già Noel nữa.

Thực tế, tôi cũng đã dự định làm việc này rồi, nhưng tại sao lại không dùng nó để hạ hỏa một thế lực siêu nhiên trong khi tôi đang bị vướng vào chứ, phải không?

Lượng sinh khối cuối cùng cũng đã được thu thập đủ khỏi tai nạn khai quật và, mặc dù họ cố gắng không biểu lộ ra, bộ chỉ huy có vẻ khá thích thú với những công nghệ vừa được hồi phục. Dĩ nhiên, hoạt động chính trị liên cứ điểm vẫn luôn như vậy, tôi sẽ bắt họ trả giá. Dĩ nhiên là vì lợi ích của nhân loại. Chả có ai trong số họ sẽ hiểu đó là cái gì, ngay cả khi nếu nó cắn vào mông họ…

12/11/2008:
Vẫn làm công việc giấy tờ. Chưa thấy điểm dừng đâu.

Ít nhất tôi đã hoàn thành hết các thí nghiệm với bộ máy đồng hồ. Cỗ máy thật thú vị, nhưng làm việc với nó đòi hỏi nhiều thứ từ bạn. Bạn phải chuẩn bị cho mọi thứ. Bao gồm cả tiến hành các bài thử với mọi thử. Bởi vì đôi khi, nó sẽ đưa bạn một thứ mà hóa ra lại là thứ khác, giống như cái lần mà một nhà nghiên cứu tin rằng anh ta có một thiết bị đảo ngược thời gian. Thay vào đó, vì một lý do nào đó lại hút nó khỏi không khí. Ít nhất, đó là điều mà chúng tôi nghĩ đã xảy ra, khi được suy ra từ những ghi chú chúng tôi tìm thấy. Tro bụi cũng chả nói gì nhiều.

Tôi sẽ bắt đầu làm việc với Emily ngày mai. Cô bé có vẻ vui về điều đó.

Bắt đầu chuẩn bị cho buổi Giáng sinh, nhưng kẹt giữa đống giấy tờ và Dự án Olympia chiếm hết thời gian của mình, tôi thật sự chỉ nghĩ ra một kế hoạch vui chơi, và ngay cả khi ấy, nó cũng quá sơ sài.

Đối tượng Zero vẫn luôn ở quanh tôi cả ngày, và tôi phải thừa nhận, rằng tôi đã khá thích nghi với sự hiện diện của nó (của cô ta?), nó không quá tệ. Cứ như có một người bạn tưởng tượng mà hóa ra là có thật. Dường như nó (cô ta?) có thể cảm nhận được suy nghĩ của những người quanh mình. Khá thú vị, mặc dù tôi nghĩ nó (cô ấy?) hơi nhiều chuyện. Tôi chưa bao giờ nghe nhiều thứ như thế về những điều tôi không muốn biết về đồng nghiệp của mình. Đặc biệt là những điều về bánh mì. Thật trùng hợp là tôi sẽ không ăn trong căn-tin nữa.

KÌ TỚI: EXPERIEMENT LOG 158-AG – NHẬT KÍ THÍ NGHIỆM 158-AG

Nguồn: HoiNhungNguoiGhienDocCreepypasta

NHẬT KÍ THÍ NGHIỆM TỪ 01-12/12/2008 PHẦN 2 NHẬT KÍ THÍ NGHIỆM TỪ 01-12/12/2008 PHẦN 2 Reviewed by genen on tháng 5 16, 2015 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.