PROJECT OLYMPIA – EXPERIMENT LOG 1ST – 12TH DECEMBER 2008 – PART 1


PROJECT OLYMPIA – EXPERIMENT LOG 1ST – 12TH DECEMBER 2008 – PART 1

NHẬT KÝ THÍ NGHIỆM TỪ NGÀY 01 ĐẾN 12 THÁNG 12 NĂM 2008 (PHẦN 1)

Người Dịch: Dr.Desolate

02/11/2008:
Hôm qua tôi gần như không ngủ. Tôi đã quá chúi mũi vào thiết bị chiết xuất đến nỗi tất cả các cuộc hẹn trước tôi đều quên, hoặc hủy bỏ. Thật thiếu chuyên nghiệp và non nớt, tôi biết, nhưng tôi không thể tách mình ra khỏi nó được. Bây giờ tôi rất mệt mỏi và đã xoay sở để thoát ra, giờ tôi thấy được những điều khác mà mình phải làm.

Emma hơi bực bội khi tôi đã “cho leo cây” bữa ăn trưa nho nhỏ của chúng tôi, nhưng tôi đã hứa với cô ấy rằng tôi sẽ ghé qua hôm nay hoặc ngày mai để nói chuyện với cô ấy, và tôi sẽ mang cho cô ấy nhiều thức ăn vặt nữa. Tôi nhận ra việc này có thể làm hư cô ấy một chút, nhưng cô gái đã phải trải qua nhiều bão lửa bóng bẩy, không phải kể đến cô ấy đã như thế nào khi chúng tôi tìm được cô. Cô ây xứng đáng được một chút quyền lợi, thỉnh thoảng. Dĩ nhiên, kể từ cơn thịnh nộ nho nhỏ của Clef thì tôi đã trở nên lo ngại về sức khoẻ của cô ấy. Giả dụ như, cô ấy là một xoáy nước đầy năng lượng, có khả năng biến đổi sự sống thành những cấp độ mà chúng ta không thể hiểu được, nhưng bên trong đó, chỉ là một cô gái bé nhỏ cô đơn, rất muốn có vài người bạn. Chỉ là tội cảm thấy khá là tội cho cô bé. Tôi biết nghe có vẻ hơi thiên vị, nhưng tôi thường rất mềm yếu trước trẻ con. Nhưng bên cạnh đó, tôi nghĩ mình đã nói rất rõ với Clef những gì tôi nghĩ về các cơn “nổi sung” của anh ta.

Tôi đã nhận được thông báo ước tính thời gian tôi sẽ nhận được các công cụ cho việc khai quật. Họ đã nói với tôi là Thứ Sáu, nhưng đó là chỉ khi họ làm hết công suất. Tôi đồng ý về việc đó, và đã thêm một khoản thưởng cho tiền công của họ vì đã tử tế trước những yêu cầu của tôi. Mặc dù vậy… tôi ghét phải dừng dự án lại lâu như vậy. Nhưng, ít ra thì từ giờ tới đó sẽ không thể xảy ra bất cứ tai nạn nào, tôi nghĩ trong cái rủi cũng có cái hên chứ nhỉ.

Tôi đã để các nhân viên cấp D rải rác ở đây chờ trong hai ngày qua, cho đến khi tôi chọn được những người tôi muốn, khiến các nhân viên quản lý điểm khá bực mình với tôi. Tôi đã hoàn toàn quên về điều đó, vì những lý do kể trên, nhưng tôi sẽ thử và quay lại với vấn đề đó trong chốc nữa, hay cuối ngày hoặc ngày mai, trước khi tôi nói chuyện với Emma.

Tôi đã thông báo tình trạng của dự án chính thức về công việc nhằm tạo ra một trợ lý của tôi, dự án được đặt tên là “Olympia”. Tôi đã thật sự hy vọng nó sẽ được đặt tên là Chimera, nhưng tôi nghĩ là đặt tên Olympia từ tác phẩm “Der Sandman” của E.T. Hoffman cũng không quá tệ. Bộ Chỉ Huy Cấp Cao dường như cũng không chắc lắm về các việc tôi đang làm trong dự án này, nhưng miễn sao tôi hoàn tất được nó thì họ cũng chả quan tâm, trừ phi tôi thổi tung nơi này lên.

03/12/2008:
Việc tương tác với thiết bị trích xuất là một cái gì đó mà…. có thể nói là dễ gây mất bình tĩnh khi kể ra. Tôi vẫn không thể tin được chuyện gì đã xảy ra. Hỗn hồn (composite soul)… Đối tượng Zero… mặc dù nó không muốn bị gọi như vậy nhưng tôi chả biết đặt tên gì hơn cho đến khi nó chọn được biệt danh mới. Tôi chưa một lần nào nghĩ rằng một thứ như vậy có thể xảy ra thậm chí ngay cả khi tôi bắt đầu phần dự án đó. Tôi có thể đã nuôi dưỡng một thứ mà có thể sẽ ảnh hưởng tới tiến trinh lịch sử sâu sắc hơn cả những gì tôi mong đợi. Tôi có lẽ đã đi qua xa khi chỉ muốn tạo ra một trợ lý.

Tôi ăn trưa với Emma hôm nay. Chà, một bữa tiệc trà, với dao nĩa bằng nhựa và một vài tạo vật của cô ấy thay vì búp bê. Tôi đã phải giải thích cho cô ấy bằng lời lẽ của cô ấy những gì mà tôi đang cố gắng thực hiện. Tôi đang cố tỏ ra là một người bạn, mặc dù tôi thiếu những khả năng mà cô ấy có, nên tôi cần cô ấy giúp đỡ. Cô ấy có vẻ hơi sợ hãi khi tôi nói chính xác cô ấy phải làm gì để giúp tôi, nhưng một vài thanh sô-cô-la hối lộ thôi là cô ấy đã rất sẵn lòng tiếp tục với tôi. Đôi khi tôi biết ơn rằng cô ấy chỉ là một đứa trẻ và không có bất kỳ khái niệm rõ ràng nào về việc mà cô ấy đang làm với những con người khác, hoặc chuyện gì sẽ xảy ra với họ sau đó. Nhưng nó làm tôi cảm thấy hơi tệ, vì đã thao túng cô ấy, và vì đã để lại một vết nhơ trong tiềm thức của cô vào cái ngày mà cô nhận ra cô đã làm gì. Ôi, giá mà Clef có thể nghe thấy tôi bây giờ. Tôi ghét trở nên như thế này. Tôi ghét phải nghĩ rằng hắn ta đúng.

Tôi vẫn chưa lựa chọn xong các nhân viên cấp D, và các quản lý viên của điểm sắp hết chịu đựng nổi tôi rồi. Tôi đã tổ chức toàn bộ các quy trình thí nghiệm còn lại ở cứ điểm trong ba ngày qua, và chúng đang bị trễ lịch nhiều hơn bình thường. Tôi nghe loáng thoáng ai đó nhắc đến “nhựa đường và lông vũ” nên tôi đã quyết định sẽ hoàn tất việc lựa chọn vào ngày mai.

Tôi đang đọc lại các hướng dẫn tạm thời về thiết bị trích xuất mà Agatha đã viết sau khi thí nghiệm với nó. Tôi phải nói rằng, nó thật sự có khả năng làm vài việc thú vị, mặc dù có vẻ như cô ta đã xóa bỏ vài thứ như vậy. Tôi phải nói chuyện với cô ta tường tận. Thông não cho cô ta, phải thế chứ.

Nói về việc này, tôi thật sự phải nói chuyện với Gear về bộ máy đồng hồ khi lần tới tôi gặp anh ta. Nó thật sự đóng vai trò quan trọng trong dự án nho nhỏ của tôi, và thật sự không có cuốn hướng dẫn nào ngoại trừ những đoạn nhật ký thí nghiệm. Tôi nghi ngờ về việc nếu có ai đó trên thế gian này hiểu về thứ đó rành mạch hơn anh ta.

Có lẽ cả ba chúng tôi có thể ăn trưa cùng nhau lúc nào đó…

KÌ TỚI: NHẬT KÝ THÍ NGHIỆM TỪ NGÀY 01 ĐẾN 12 THÁNG 12 NĂM 2008 (PHẦN 2).

Nguồn: HoiNhungNguoiGhienDocCreepypasta

PROJECT OLYMPIA – EXPERIMENT LOG 1ST – 12TH DECEMBER 2008 – PART 1 PROJECT OLYMPIA – EXPERIMENT LOG 1ST – 12TH DECEMBER 2008 – PART 1 Reviewed by genen on tháng 5 16, 2015 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.