SCP-032 –BROTHERS' BRIDER - CHỊ DÂU
SCP-032 –BROTHERS' BRIDER - CHỊ DÂU
NGƯỜI DỊCH: Nhat Minh Nguyen Vo
LOẠI: Nguy hiểm.
QUI TRÌNH QUẢN THÚC ĐẶC BIỆT: SCP-032 hiện đang được giam gữ tại Đơn vị Quản thúc Tự động 535/15. Việc tiếp xúc trực tiếp với SCP-032 bị hạn chế chỉ dành cho những nhiệm vụ nghiên cứu xác đáng. Việc phỏng vấn, nếu cần thiết, sẽ được tiến hành nhờ vào mạng truyền thông từ xa của Đơn vị. Mặc dù sự hiện diện của SCP-032 không gây hại trực tiếp tới cơ thể con người, việc tiếp xúc với nó phải được giới hạn trong khoảng không quá 12 giờ do các ảnh hưởng tiêu cực tới phần lớn các vi sinh vật có ích. SCP-032 không được phép tiếp xúc với bất kỳ vật liệu sinh học nào mà không được tinh chế hay nói khác hơn được tôi luyện bởi con người, nhấn mạnh đối với các thực thể sống vô nhân tính. Để biết chi tiết đầy đủ về việc phân loại, vui lòng xem Tài liệu-032-RCL. SCP-032 không yêu cầu cũng như đòi hỏi các chất hoặc các hình thức thoải mái khác.
MÔ TẢ: SCP-032 là một thực thể hình người không rõ nguồn gốc loại F (sự đồng nhất bên ngoài không hoàn toàn, còn bên trong thì hỗn loạn). Nó bao gồm một lớp vỏ ngoài làm bằng sillicon màu (dày 5.5mm), và vô số các loại polyme sợi dẻo, với hình dạng bên ngoài là một người phụ nữ Cáp-ca gần ba mươi tuổi đời. Bên trong của SCP-032 bao gồm một dung dịch dầu nguyên chất, khiếm khuyết các cấu trúc cơ và xương. Mặc dù vậy, SCP-032 có khả năng di chuyển và giao tiếp bằng ngôn ngữ. SCP-032 có thể duy trì hình hài ảo giác con người này ở một khoảng cách vừa phải, nhưng sẽ trở nên mờ nhạt hơn ở khoảng cách gần, gây nên sự khó chịu nhẹ ở đa số các quan sát viên. Hiệu ứng này được cho là không có gì bất thường cả. Dù cho dường như sở hữu những năng lực nhận thức đầy đủ, SCP-032 khẳng định rằng nó không khôn ngoan, chỉ hành động như một công cụ trung gian của đấng sáng tạo của nó. Tổ chức vẫn chưa xác nhận hoặc bác bỏ khẳng định này ngay được.
SCP-032 sở hữu những hiệu ứng tiêu cực rất mạnh lên các thực thể sinh học ở vùng lân cận nó mà không được tạo ra, hoàn toàn ảnh hưởng, hay chịu chi phối bởi con người hoặc tương tự. Mặc dù bản chất thật sự của những hiệu ứng này khác nhau, sự hiện diện của SCP-032 chắc chắn sẽ gây ra những thương tật nghiêm trọng và vĩnh viễn cho khả năng trao đổi và/hoặc sử dụng năng lượng của bất kỳ cơ thể sống nào: thực vật hoang dã sẽ mất khả năng quang hợp hay nói cách khác sản xuất và tiêu thụ năng lượng, động vật không sử được hệ hô hấp và tiêu hóa, vân vân… Điều này cũng áp dụng cho cả vi sinh vật, mặc dù các ảnh hưởng của SCP-032 dường như ưu ái chỉ gây tổn hại đến cơ quan sinh sản. Có giả thuyết cho rằng chính mối quan hệ cộng sinh với con người của một số loài vi sinh vật là nguyên nhân của sự trái ngược này.
SCP-032 được phát hiện đang ngồi trên ngưỡng cửa ở phức hợp nội bộ của Điểm-██ thuộc Tổ chức gần ██████████, Slovakia. Khi được hỏi bởi nhân viên an ninh của Tổ chức, SCP-032 giải thích những tác động lạ thường của nó và khẳng định rằng nó đã ở đó để “được quản thúc”. Băng giám sát không cho thấy bất kỳ đoạn ghi hình nào về thời gian nó xuất hiện, và cũng không biết rằng làm thế nào SCP-032 biết được địa điểm của Điểm-██ hoặc là làm sao tiếp cận nó mà không bị phát hiện. Khi được hỏi tại sao lại tìm đến sự giam giữ của Tổ chức, SCP-032 trả lời rằng nó đã ở đó theo lệnh của đấng sáng tạo, tìm kiếm “sự lưu trú bất tận, cho đến khi được yêu cầu”.
PHỤ LỤC
PHỎNG VẤN 032-A:
Ghi chú: cuộc phỏng vấn này được ghi âm gần thời điểm quản thúc ban đầu của SCP-032 bởi Tiến sĩ Alexander Kovac, nhà tâm lý học nội trú của Điểm-██, dựa theo cuộc kiểm tra ban đầu của nó bởi Đội An ninh Cứ điểm.
<Bắt đầu đoạn phỏng vấn>
Tiến sĩ Kovac: Trước khi bắt đầu, tôi cảm thấy là cần hỏi bạn điều này, bởi vì bộ phận an ninh thường sao lãng làm việc này. Nó không hẳn là một thủ tục bắt buộc, nhưng tôi cảm thấy nó làm cho mọi việc dễ dàng hơn.
SCP-032: Tôi đã được chỉ thị hợp tác.
Tiến sĩ Kovac: Tốt, tốt lắm. Vậy thì cho tôi biết, tên của cô là gì?
SCP-032: Tôi không có. Con người có tên. Còn tôi không phải con người.
Tiến sĩ Kovac: Vậy à? Vậy cái người mà cô gọi là đấng sáng tạo gọi cô là gì?
SCP-032: Họ không có.
Tiến sĩ Kovac: Chắc chắn là họ phải nói về cô như thế nào đó chứ?
SCP-032: Tôi là vật chứa của ý chí của họ, và không gì hơn thế nữa. Họ không bao giờ cần phải gọi. Và họ cũng sẽ không bao giờ.
Tiến sĩ Kovac: Trong trường hợp đó thì, cô có phiền nếu tôi gọi cô là SCP-032 không?
SCP-032: Tôi đã được chỉ thị hợp tác.
Tiến sĩ Kovac: Như cô nói, như cô nói. Vậy nói cho tôi biết, cô đến đây với mục đích gì?
SCP-032: Tôi sẽ bị giam ở đây cho đến khi được triệu tập.
Tiến sĩ Kovac: Bộ phận an ninh đã kể tôi nghe về điều đó, nhưng sao lại là ở đây, và bị triệu tập bởi ai?
SCP-032: Được triệu tập bởi những người mà họ muốn giày vò, và bị giam giữ ở đây bởi vì việc tìm thấy tôi ở đây sẽ khiến anh ta phải chịu đựng nhiều hơn nữa.
Tiến sĩ Kovac: Vậy à? Vậy cái người mà cô nói đến có phải là một phần của tổ chức này không? Những người đã tạo ra cô có thù oán gì với một nhân viên cụ thể nào à?
SCP-032: Anh ta không phải là một trong các ông. Chỉ là… một kẻ đồng cảm tức thời, đại loại thế. Anh ta tin rằng các ông đã cố cứu anh ta một lần, và nếu anh ta bị bắt đến đây, nếu anh ta tìm thấy tôi ở đây, các ông sẽ chết. Và điều đó sẽ làm tổn thương anh ta. Họ không hề có hứng thú gì với bất kỳ ai trong các ông, hay là tổ chức của này cả. Các ông chỉ là một thứ công cụ, như tôi thôi.
Tiến sĩ Kovac: Vậy người đàn ông này là ai? Anh ta đã làm gì để phải bị những người sáng tạo của cô đối xử như vậy?
SCP-032: Anh ta không hiểu vị trí của mình. Thắng trong khi đáng nhẽ ra anh ta phải thua, kiêu ngạo khi đáng lẽ ra hắn phải khiêm nhường. Quá lãng phí với những món quà quá quý giá để lộng hành.
Tiến sĩ Kovac: Và cô ở đây như là một sự trừng phạt?
SCP-032: Hắn ta đã bị trừng phạt rồi. Rất nặng. Bị đuổi khỏi từ dòng tộc này đến giống loài khác, để phải lang thang vĩnh viễn, để giết chóc ngược lại với mong muốn của hắn. Để đầu độc nhân loại bởi sự hiện hữu của hắn ta. Cô đơn mãi mãi, thêm vào sự dày vò của tội lỗi không thể xóa nhòa. Một kiệt tác của nỗi thống khổ, họ nói vậy.
Tiến sĩ Kovac: Nếu là như vậy, thì sao cô lại ở đây?
SCP-032: Bởi vì ngay cả trong sự tồn tại, vẫn có những khoảnh khắc an ủi hiếm hoi. Khi đó, anh ta sẽ nhìn vào cả thế giới và thấy được những thứ anh ta sẽ không hủy diệt. Ngắm nhìn thiên nhiên và cảm thấy ấm áp kỳ lạ, và đắm chìm trong ánh sáng giả tạo của những ký ức cũ kỹ và cổ xưa. Nó giữ cho anh ta tỉnh táo, cho anh ta hy vọng. Điều đó sẽ không được thỏa mãn. Và đó là lý do cho sự có mặt của tôi. Tôi là sự phá hủy cuối cùng của anh ta, một cú nước rút cho đến tận cùng của lý do.
Tiến sĩ Kovac: Và sự có mặt của cô sẽ làm việc đó như thế nào? Cô có ý định đánh lừa anh ta bằng cách nào đó à? Đó có phải là lý do cô làm như vậy?
SCP-032: Theo một cách nói nào đó. Cuối cùng thì, sự lang thanh sẽ dẫn anh ta tới đây, tới với tôi. Trong một ngày, một tháng, hay một thế kỷ. Và anh ta sẽ nhận ra tôi, và thấy được họ nghĩ về những ký ức quý giá nhất của anh ta ra sao. Họ đã nhạo báng chúng như thế nào. Anh ta sẽ hiểu rằng vì những hành động của mình, cô ấy sẽ mãi vụt khỏi vòng tay anh ta, và tất cả những gì còn lại đó là… tôi. Một hình bóng giả tạo như chính hy vọng của anh ta. Khi anh ta tìm thấy tôi, tôi sẽ trói buộc bản thân với anh ta, và anh ta sẽ thấy sự nhạo báng với những ký ức của anh ta hủy diệt niềm an ủi cuối cùng của anh ta. Và nó sẽ là như vậy.
Tiến sĩ Kovac: Tôi… ừm. Cô nói rằng anh ta sẽ nhận ra cô. Tại sao?
SCP-032: Tôi đã từng là vợ anh ta.
<Kết thúc đoạn phỏng vấn>
PHỎNG VẤN 032-B:
Ghi chú: Cuộc phỏng vấn này được thực hiện sáu tháng sau lần quản thúc ban đầu của SCP-032, và là một phần của chuỗi phỏng vấn nhằm đánh giá khả năng nhận thức và tính cách của SCP-032, hoặc các khiếm khuyết.
<Bắt đầu đoạn phỏng vấn>
SCP-032: Tôi ghét cô ta.
Tiến sĩ Kovac: Ờ… đó có thể xem là một cách bắt đầu buổi phỏng vấn. Có thể chi tiết hơn không?
SCP-032: Là người mà tôi bị bắt phải trông giống. Khuôn mẫu… của tôi. Tôi ghét cô ta.
Tiến sĩ Kovac: Một cảm xúc thật thú vị của cô, nhất là khi xét đến những khẳng định lặp lại rằng cô không có bất kỳ ý thức hay cảm xúc nào của chính mình.
SCP-032: Tôi không có. Tôi ghét cô ta vì họ muốn tôi như vậy. Nó phục vụ cho mưu đồ của họ.
Tiến sĩ Kovac: Làm thế nào mà cô có cái ấn tượng như vậy?
SCP-032: Điều đầu tiên họ làm, sau khi tạo ra tôi, là cho tôi gặp cô ta. Đó không phải thứ mà họ thường làm.
Tiến sĩ Kovac: Tôi không hiểu.
SCP-032: Can thiệp vào chuyện của những kẻ trên cơ. Họ có thể là những kẻ đầy thù hận, hằn học, thậm chí là độc ác, nhưng họ thực hiện nghĩa vụ rất nghiêm ngặc. Chỉ cần cho tôi thấy cô ta, mạo hiểm quấy rầy giấc ngủ cuối cùng của cô ta… họ sẽ không làm vậy mà không có mục đích.
Tiến sĩ Kovac: Và…
SCP-032: Cô ta thật là xinh đẹp. Thật thanh bình, và yên ả. Tất cả. Ngay cả khi đi, ngay cả khi chết, tôi vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh con người cô ta trước đây… như cô ta vẫn như vậy, và mãi mãi như vậy. Linh hồn cô ta. Họ nói với tôi rằng cô ta đã không sống được lâu như vậy, nhưng khi cô ta sống… cô ta là chính mình. Cô ta đã sống. Và do đó tôi ghét cô ta.
SCP-032: Ông có biết cảm giác nó như thế nào, khi bị mang ra làm trò hề? Trong từng đường nét trên gương mặt tĩnh lặng và trơn láng đó, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu méo mó của mình. Làn da thơm phức đối với lớp khuôn nhựa, mái tóc mượt mà đối với sợi tổng hợp, máu đối với dầu. Linh hồn đối với sự trống rỗng.
Tiến sĩ Kovac: Xin thứ lỗi nếu điều này nghe có vẻ tự phụ, nhưng tôi không thể hình dung ra những cảm xúc này có thể đến từ bất kỳ nơi nào khác ngoại trừ cô.
SCP-032: [lắc đầu] Ông không thấy à? Tất cả đây đều là một phần kế hoạch của họ. Khi anh ta tìm thấy tôi, khi anh ta nhìn thấy thứ mà Những người anh em đã tạo ra chỉ để trừng phạt anh ta thêm nữa… anh ta sẽ phát điên.
Tiến sĩ Kovac: Bởi vì những thứ mà họ đã làm với ký ức của vợ anh ta à?
SCP-032: Không chỉ như vậy. Bởi vì anh ta sẽ thấy tôi. Anh ta sẽ thấy tôi ghét cô ta đến dường nào, và cả việc tôi ghét bản thân tôi vì không phải là cô ta đến dường nào. Cả việc ghét phải ở đây nữa.
Tiến sĩ Kovac: Và sau đó thì sao?
SCP-032: Và rồi… sự thức tỉnh cuối cùng.
Tiến sĩ Kovac: Và cái đó là gì?
SCP-032: Anh ta đã không bao giờ chiến thắng.
<Kết thúc đoạn phỏng vấn>
KÌ TỚI: SCP-120 - TELEPORTING PADDLING POOL – BỂ NƯỚC DI CHUYỂN TỨC THỜI
NGƯỜI DỊCH: Nhat Minh Nguyen Vo
LOẠI: Nguy hiểm.
QUI TRÌNH QUẢN THÚC ĐẶC BIỆT: SCP-032 hiện đang được giam gữ tại Đơn vị Quản thúc Tự động 535/15. Việc tiếp xúc trực tiếp với SCP-032 bị hạn chế chỉ dành cho những nhiệm vụ nghiên cứu xác đáng. Việc phỏng vấn, nếu cần thiết, sẽ được tiến hành nhờ vào mạng truyền thông từ xa của Đơn vị. Mặc dù sự hiện diện của SCP-032 không gây hại trực tiếp tới cơ thể con người, việc tiếp xúc với nó phải được giới hạn trong khoảng không quá 12 giờ do các ảnh hưởng tiêu cực tới phần lớn các vi sinh vật có ích. SCP-032 không được phép tiếp xúc với bất kỳ vật liệu sinh học nào mà không được tinh chế hay nói khác hơn được tôi luyện bởi con người, nhấn mạnh đối với các thực thể sống vô nhân tính. Để biết chi tiết đầy đủ về việc phân loại, vui lòng xem Tài liệu-032-RCL. SCP-032 không yêu cầu cũng như đòi hỏi các chất hoặc các hình thức thoải mái khác.
MÔ TẢ: SCP-032 là một thực thể hình người không rõ nguồn gốc loại F (sự đồng nhất bên ngoài không hoàn toàn, còn bên trong thì hỗn loạn). Nó bao gồm một lớp vỏ ngoài làm bằng sillicon màu (dày 5.5mm), và vô số các loại polyme sợi dẻo, với hình dạng bên ngoài là một người phụ nữ Cáp-ca gần ba mươi tuổi đời. Bên trong của SCP-032 bao gồm một dung dịch dầu nguyên chất, khiếm khuyết các cấu trúc cơ và xương. Mặc dù vậy, SCP-032 có khả năng di chuyển và giao tiếp bằng ngôn ngữ. SCP-032 có thể duy trì hình hài ảo giác con người này ở một khoảng cách vừa phải, nhưng sẽ trở nên mờ nhạt hơn ở khoảng cách gần, gây nên sự khó chịu nhẹ ở đa số các quan sát viên. Hiệu ứng này được cho là không có gì bất thường cả. Dù cho dường như sở hữu những năng lực nhận thức đầy đủ, SCP-032 khẳng định rằng nó không khôn ngoan, chỉ hành động như một công cụ trung gian của đấng sáng tạo của nó. Tổ chức vẫn chưa xác nhận hoặc bác bỏ khẳng định này ngay được.
SCP-032 sở hữu những hiệu ứng tiêu cực rất mạnh lên các thực thể sinh học ở vùng lân cận nó mà không được tạo ra, hoàn toàn ảnh hưởng, hay chịu chi phối bởi con người hoặc tương tự. Mặc dù bản chất thật sự của những hiệu ứng này khác nhau, sự hiện diện của SCP-032 chắc chắn sẽ gây ra những thương tật nghiêm trọng và vĩnh viễn cho khả năng trao đổi và/hoặc sử dụng năng lượng của bất kỳ cơ thể sống nào: thực vật hoang dã sẽ mất khả năng quang hợp hay nói cách khác sản xuất và tiêu thụ năng lượng, động vật không sử được hệ hô hấp và tiêu hóa, vân vân… Điều này cũng áp dụng cho cả vi sinh vật, mặc dù các ảnh hưởng của SCP-032 dường như ưu ái chỉ gây tổn hại đến cơ quan sinh sản. Có giả thuyết cho rằng chính mối quan hệ cộng sinh với con người của một số loài vi sinh vật là nguyên nhân của sự trái ngược này.
SCP-032 được phát hiện đang ngồi trên ngưỡng cửa ở phức hợp nội bộ của Điểm-██ thuộc Tổ chức gần ██████████, Slovakia. Khi được hỏi bởi nhân viên an ninh của Tổ chức, SCP-032 giải thích những tác động lạ thường của nó và khẳng định rằng nó đã ở đó để “được quản thúc”. Băng giám sát không cho thấy bất kỳ đoạn ghi hình nào về thời gian nó xuất hiện, và cũng không biết rằng làm thế nào SCP-032 biết được địa điểm của Điểm-██ hoặc là làm sao tiếp cận nó mà không bị phát hiện. Khi được hỏi tại sao lại tìm đến sự giam giữ của Tổ chức, SCP-032 trả lời rằng nó đã ở đó theo lệnh của đấng sáng tạo, tìm kiếm “sự lưu trú bất tận, cho đến khi được yêu cầu”.
PHỤ LỤC
PHỎNG VẤN 032-A:
Ghi chú: cuộc phỏng vấn này được ghi âm gần thời điểm quản thúc ban đầu của SCP-032 bởi Tiến sĩ Alexander Kovac, nhà tâm lý học nội trú của Điểm-██, dựa theo cuộc kiểm tra ban đầu của nó bởi Đội An ninh Cứ điểm.
<Bắt đầu đoạn phỏng vấn>
Tiến sĩ Kovac: Trước khi bắt đầu, tôi cảm thấy là cần hỏi bạn điều này, bởi vì bộ phận an ninh thường sao lãng làm việc này. Nó không hẳn là một thủ tục bắt buộc, nhưng tôi cảm thấy nó làm cho mọi việc dễ dàng hơn.
SCP-032: Tôi đã được chỉ thị hợp tác.
Tiến sĩ Kovac: Tốt, tốt lắm. Vậy thì cho tôi biết, tên của cô là gì?
SCP-032: Tôi không có. Con người có tên. Còn tôi không phải con người.
Tiến sĩ Kovac: Vậy à? Vậy cái người mà cô gọi là đấng sáng tạo gọi cô là gì?
SCP-032: Họ không có.
Tiến sĩ Kovac: Chắc chắn là họ phải nói về cô như thế nào đó chứ?
SCP-032: Tôi là vật chứa của ý chí của họ, và không gì hơn thế nữa. Họ không bao giờ cần phải gọi. Và họ cũng sẽ không bao giờ.
Tiến sĩ Kovac: Trong trường hợp đó thì, cô có phiền nếu tôi gọi cô là SCP-032 không?
SCP-032: Tôi đã được chỉ thị hợp tác.
Tiến sĩ Kovac: Như cô nói, như cô nói. Vậy nói cho tôi biết, cô đến đây với mục đích gì?
SCP-032: Tôi sẽ bị giam ở đây cho đến khi được triệu tập.
Tiến sĩ Kovac: Bộ phận an ninh đã kể tôi nghe về điều đó, nhưng sao lại là ở đây, và bị triệu tập bởi ai?
SCP-032: Được triệu tập bởi những người mà họ muốn giày vò, và bị giam giữ ở đây bởi vì việc tìm thấy tôi ở đây sẽ khiến anh ta phải chịu đựng nhiều hơn nữa.
Tiến sĩ Kovac: Vậy à? Vậy cái người mà cô nói đến có phải là một phần của tổ chức này không? Những người đã tạo ra cô có thù oán gì với một nhân viên cụ thể nào à?
SCP-032: Anh ta không phải là một trong các ông. Chỉ là… một kẻ đồng cảm tức thời, đại loại thế. Anh ta tin rằng các ông đã cố cứu anh ta một lần, và nếu anh ta bị bắt đến đây, nếu anh ta tìm thấy tôi ở đây, các ông sẽ chết. Và điều đó sẽ làm tổn thương anh ta. Họ không hề có hứng thú gì với bất kỳ ai trong các ông, hay là tổ chức của này cả. Các ông chỉ là một thứ công cụ, như tôi thôi.
Tiến sĩ Kovac: Vậy người đàn ông này là ai? Anh ta đã làm gì để phải bị những người sáng tạo của cô đối xử như vậy?
SCP-032: Anh ta không hiểu vị trí của mình. Thắng trong khi đáng nhẽ ra anh ta phải thua, kiêu ngạo khi đáng lẽ ra hắn phải khiêm nhường. Quá lãng phí với những món quà quá quý giá để lộng hành.
Tiến sĩ Kovac: Và cô ở đây như là một sự trừng phạt?
SCP-032: Hắn ta đã bị trừng phạt rồi. Rất nặng. Bị đuổi khỏi từ dòng tộc này đến giống loài khác, để phải lang thang vĩnh viễn, để giết chóc ngược lại với mong muốn của hắn. Để đầu độc nhân loại bởi sự hiện hữu của hắn ta. Cô đơn mãi mãi, thêm vào sự dày vò của tội lỗi không thể xóa nhòa. Một kiệt tác của nỗi thống khổ, họ nói vậy.
Tiến sĩ Kovac: Nếu là như vậy, thì sao cô lại ở đây?
SCP-032: Bởi vì ngay cả trong sự tồn tại, vẫn có những khoảnh khắc an ủi hiếm hoi. Khi đó, anh ta sẽ nhìn vào cả thế giới và thấy được những thứ anh ta sẽ không hủy diệt. Ngắm nhìn thiên nhiên và cảm thấy ấm áp kỳ lạ, và đắm chìm trong ánh sáng giả tạo của những ký ức cũ kỹ và cổ xưa. Nó giữ cho anh ta tỉnh táo, cho anh ta hy vọng. Điều đó sẽ không được thỏa mãn. Và đó là lý do cho sự có mặt của tôi. Tôi là sự phá hủy cuối cùng của anh ta, một cú nước rút cho đến tận cùng của lý do.
Tiến sĩ Kovac: Và sự có mặt của cô sẽ làm việc đó như thế nào? Cô có ý định đánh lừa anh ta bằng cách nào đó à? Đó có phải là lý do cô làm như vậy?
SCP-032: Theo một cách nói nào đó. Cuối cùng thì, sự lang thanh sẽ dẫn anh ta tới đây, tới với tôi. Trong một ngày, một tháng, hay một thế kỷ. Và anh ta sẽ nhận ra tôi, và thấy được họ nghĩ về những ký ức quý giá nhất của anh ta ra sao. Họ đã nhạo báng chúng như thế nào. Anh ta sẽ hiểu rằng vì những hành động của mình, cô ấy sẽ mãi vụt khỏi vòng tay anh ta, và tất cả những gì còn lại đó là… tôi. Một hình bóng giả tạo như chính hy vọng của anh ta. Khi anh ta tìm thấy tôi, tôi sẽ trói buộc bản thân với anh ta, và anh ta sẽ thấy sự nhạo báng với những ký ức của anh ta hủy diệt niềm an ủi cuối cùng của anh ta. Và nó sẽ là như vậy.
Tiến sĩ Kovac: Tôi… ừm. Cô nói rằng anh ta sẽ nhận ra cô. Tại sao?
SCP-032: Tôi đã từng là vợ anh ta.
<Kết thúc đoạn phỏng vấn>
PHỎNG VẤN 032-B:
Ghi chú: Cuộc phỏng vấn này được thực hiện sáu tháng sau lần quản thúc ban đầu của SCP-032, và là một phần của chuỗi phỏng vấn nhằm đánh giá khả năng nhận thức và tính cách của SCP-032, hoặc các khiếm khuyết.
<Bắt đầu đoạn phỏng vấn>
SCP-032: Tôi ghét cô ta.
Tiến sĩ Kovac: Ờ… đó có thể xem là một cách bắt đầu buổi phỏng vấn. Có thể chi tiết hơn không?
SCP-032: Là người mà tôi bị bắt phải trông giống. Khuôn mẫu… của tôi. Tôi ghét cô ta.
Tiến sĩ Kovac: Một cảm xúc thật thú vị của cô, nhất là khi xét đến những khẳng định lặp lại rằng cô không có bất kỳ ý thức hay cảm xúc nào của chính mình.
SCP-032: Tôi không có. Tôi ghét cô ta vì họ muốn tôi như vậy. Nó phục vụ cho mưu đồ của họ.
Tiến sĩ Kovac: Làm thế nào mà cô có cái ấn tượng như vậy?
SCP-032: Điều đầu tiên họ làm, sau khi tạo ra tôi, là cho tôi gặp cô ta. Đó không phải thứ mà họ thường làm.
Tiến sĩ Kovac: Tôi không hiểu.
SCP-032: Can thiệp vào chuyện của những kẻ trên cơ. Họ có thể là những kẻ đầy thù hận, hằn học, thậm chí là độc ác, nhưng họ thực hiện nghĩa vụ rất nghiêm ngặc. Chỉ cần cho tôi thấy cô ta, mạo hiểm quấy rầy giấc ngủ cuối cùng của cô ta… họ sẽ không làm vậy mà không có mục đích.
Tiến sĩ Kovac: Và…
SCP-032: Cô ta thật là xinh đẹp. Thật thanh bình, và yên ả. Tất cả. Ngay cả khi đi, ngay cả khi chết, tôi vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh con người cô ta trước đây… như cô ta vẫn như vậy, và mãi mãi như vậy. Linh hồn cô ta. Họ nói với tôi rằng cô ta đã không sống được lâu như vậy, nhưng khi cô ta sống… cô ta là chính mình. Cô ta đã sống. Và do đó tôi ghét cô ta.
SCP-032: Ông có biết cảm giác nó như thế nào, khi bị mang ra làm trò hề? Trong từng đường nét trên gương mặt tĩnh lặng và trơn láng đó, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu méo mó của mình. Làn da thơm phức đối với lớp khuôn nhựa, mái tóc mượt mà đối với sợi tổng hợp, máu đối với dầu. Linh hồn đối với sự trống rỗng.
Tiến sĩ Kovac: Xin thứ lỗi nếu điều này nghe có vẻ tự phụ, nhưng tôi không thể hình dung ra những cảm xúc này có thể đến từ bất kỳ nơi nào khác ngoại trừ cô.
SCP-032: [lắc đầu] Ông không thấy à? Tất cả đây đều là một phần kế hoạch của họ. Khi anh ta tìm thấy tôi, khi anh ta nhìn thấy thứ mà Những người anh em đã tạo ra chỉ để trừng phạt anh ta thêm nữa… anh ta sẽ phát điên.
Tiến sĩ Kovac: Bởi vì những thứ mà họ đã làm với ký ức của vợ anh ta à?
SCP-032: Không chỉ như vậy. Bởi vì anh ta sẽ thấy tôi. Anh ta sẽ thấy tôi ghét cô ta đến dường nào, và cả việc tôi ghét bản thân tôi vì không phải là cô ta đến dường nào. Cả việc ghét phải ở đây nữa.
Tiến sĩ Kovac: Và sau đó thì sao?
SCP-032: Và rồi… sự thức tỉnh cuối cùng.
Tiến sĩ Kovac: Và cái đó là gì?
SCP-032: Anh ta đã không bao giờ chiến thắng.
<Kết thúc đoạn phỏng vấn>
KÌ TỚI: SCP-120 - TELEPORTING PADDLING POOL – BỂ NƯỚC DI CHUYỂN TỨC THỜI
SCP-032 –BROTHERS' BRIDER - CHỊ DÂU
Reviewed by genen
on
tháng 5 22, 2015
Rating:
Không có nhận xét nào: