Vocaloid - Kakome Kakome

Nó không có gì ngạc nhiên với các nhà khoa học bởi rằng các giám đốc điều hành rất hoang tưởng về quan hệ công chúng của họ, dù ý tưởng thực hiện nghiên cứu bên ngoài của tổ quốc nhưng vẫn thuộc bộ phận của Phát xít. Hầu hết các thí nghiệm đã được thực hiện trong các boongke hoặc tầng hầm. Bất kể, các nhà khoa học tuân thủ và tổ chức một thiết lập với đồng minh phát xít Nhật Bản. Vào cuối năm 1942, các nghiên cứu đã bắt đầu…..

Nơi thí nghiệm….

Các thí nghiệm ban đầu được đề nghị bởi giám đốc điều hành khoa học của Đức Quốc xã vào năm 1940 và cho phép đã được cấp để thực hiện các thí nghiệm vào năm 1942, với một điều kiện;

“Các thí nghiệm phải được thực hiện bên ngoài nước Đức. Dân chúng Đức không được nhìn thấy thử nghiệm này trong bất kỳ hình thức nào.”

Nó không có gì ngạc nhiên với các nhà khoa học bởi rằng các giám đốc điều hành rất hoang tưởng về quan hệ công chúng của họ, dù ý tưởng thực hiện nghiên cứu bên ngoài của tổ quốc nhưng vẫn thuộc bộ phận của Phát xít. Hầu hết các thí nghiệm đã được thực hiện trong các boongke hoặc tầng hầm. Bất kể, các nhà khoa học tuân thủ và tổ chức một thiết lập với đồng minh phát xít Nhật Bản. Vào cuối năm 1942, các nghiên cứu đã bắt đầu…..

Nhóm nghiên cứu đã thực hiện trên một trại trẻ mồ côi Nhật Bản. Trại trẻ mồ côi trên ngọn đồi, được cho là một nơi nào đó ở Shimane, một khu vực gần đó Hiroshima.

Thực hiện thí nghiệm

Các nhà khoa học suy luận rằng nếu họ cố gắng để đưa đối tượng thử nghiệm thông thường hướng tới là người già hoặc bệnh hoặc người “không có gì còn lại để sống” họ sẽ được chơi đùa thoải mái với các đột biến của bệnh, hoặc quan trọng hơn cả, họ sẽ được thử nghiệm trên một bộ não đã có một Killswitch kích hoạt, khiến nó trở nên vô dụng trong bối cảnh của việc tìm kiếm các giải pháp.

Kết quả là không như mong muốn cho nên các nhà khoa học Đức Quốc xã lại sử dụng trẻ em, cụ thể là các trẻ mồ côi ở trại trẻ mồ côi mà họ coi là nơi ẩn nấp. Một lần nữa, những người “không có gì khác để sống”, sẽ trở thành đối tượng thử nghiệm: não bộ trẻ em của các em dễ dàng loại bỏ bất kỳ nguyên nhân gây ra sự kích hoạt Killswitch.

Để bắt đầu các thí nghiệm, các em đã trải qua nhiều chủng ngừa và thử nghiệm tách tâm lý căng thẳng, để đảm bảo rằng họ sẽ ngăn chặn mọi khuyết tật, và giữ một điểm chuẩn chung cho các đối tượng của họ. Tất cả các em đều phải vui vẻ, trong sáng và không bệnh tật.

Tiếp theo, họ bắt đầu trước với các nhân viên cũ của trại trẻ mồ côi – những người lớn. Họ bị gây mê và các bác sĩ phẫu thuật mở hộp sọ của họ để tìm một mặt cắt ngang của một bộ não người lớn, và bắt đầu tìm thấy sự khác biệt quan trọng giữa nó và não của một đứa trẻ.

Sau khi đạt được một mô hình của não bộ não người lớn và trẻ em, các nhà khoa học suy luận rằng ‘phổ Killswitch’ đã không nằm trong não, nhưng ở tiểu não, nằm ở phía sau. Tiểu não ra lệnh cho tất cả các hoạt động tiềm thức trong não, đó là điều dễ hiểu, vì nó không phải là một hành động có ý thức để đặt ra các Killswitch.

Một cách có hệ thống, họ đưa đứa trẻ cao nhất trong trại trẻ mồ côi, và bắt đầu thí nghiệm…Họ đã thu được kết quả bắt đầu đầu tiên của họ – “Killswitch-ectomy” họ mở tiểu não và loại bỏ các phần coi là Killswitch, tuy nhiên, ngay khi họ đóng nắp hộp sọ, thì cô bé đã chết. Họ cho rằng các vết mổ não đã quá tay và yêu cầu độ chính xác hơn rất nhiều. Sau đó cơ thể cô bé đã được đem đi thí nghiệm các loại vũ khí …. Họ vẫn tiếp tục quá trình ấy…

Nguồn: Voz
Thành công…CÓ LẼ VẬY
Sau khi nhập khẩu của các công cụ khác nhau, và các kỹ thuật khác nhau cũng được phát triển, các nhà khoa học đã có thể loại bỏ các Killswitch và thành công trong việc phục hồi sức khỏe cho các bệnh nhân. Trong khoảng năm 1943, họ đã thực hiện lên cô bé nhỏ tuổi nhất trong trại trẻ mồ côi và loại bỏ các Killswitch, chức năng duy nhất cô bị mất khả năng đổ mồ hôi. Sau thành công của họ, các nhà khoa học đã ăn mừng hết cỡ, rồi tất cả mọi người đã đi ngủ. Sáng hôm sau, cô bé đã không thức dậy, và rơi vào hôn mê. Nhưng ngay sau một thời gian, cô đã được hồi sinh thành công, và “Killswitch-ectomies” vẫn tiếp tục …Cô bé đã bất tử…

Tiếp tục…

Thành công ban đầu cho các bác sĩ lại tạo ra sự hứng khởi làm việc, để thử những điều mới mẻ khác, họ đã có thể tiếp tục các thí nghiệm của họ với sự dễ dàng trong tâm tưởng hơn vì mọi thứ đã trở nên có thể trong tầm tay. Vì vậy, họ bắt đầu giả định.
Trước khi các bác sĩ tiếp tục nghiên cứu loại bỏ tế bào của họ, họ ủy quyền cho một số bác sĩ từ Moscow, người đã được đào tạo trong thực hành phục hồi cơ thể (về mặt kỹ thuật zombification, tuy nhiên nó dựa trên gốc của việc sử dụng những cú sốc điện và trái tim nhân tạo để cấp năng lượng cho cơ thể trở lại). Họ nói lý do là do cô bé được thí nghiệm thành công luôn luôn trở nên hôn mê hoặc chết lâm sàng, bất cứ khi nào cô bé đi vào giấc ngủ, và sau đó lại hồi sinh mình vào buổi sáng. Cô không có dấu hiệu nào của hành vi này trước khi thí nghiệm, và mặc dù thực tế rằng cô ấy đã được hồi sinh nhưng các bác sĩ e ngại và cũng không muốn mạo hiểm để một thành công trở thành một thất bại. Các nhà khoa học Nga đã được giao nhiệm vụ đưa cô bé trở lại cuộc sống bình thường bất cứ khi nào cô rơi vào trạng thái chết lâm sàng. Sau nhiều ngày này, Đức quốc xã đã kết luận rằng đó là sự an toàn cần thiết để duy trì thí nghiệm.
Độc dược Projekt

Độc dược Projekt là một thử nghiệm của Nga để tạo ra những binh lính siêu cường từ lý thuyết của Tiến sĩ Frankenstein. (Nó cũng có thể tạo thành một cơ sở giả tưởng cho các siêu anh hùng Marvel – đại diện là Captain America) trở về việc sử dụng của các nhà khoa học Nga, Nga đã yêu cầu họ kết hợp các nghiên cứu độc dược Projekt với các thí nghiệm đang diễn ra của Đức Quốc xã. Đương nhiên, Đức quốc xã đã đồng ý.
Tuy nhiên, do số lượng hạn chế của trẻ mồ côi và Đức Quốc xã đang thí nghiệm rất nhiều đứa trẻ nên họ chỉ có thể cung cấp một cô bé duy nhất. Người Nga đã khinh miệt, và họ có nảy sinh ra một quan niệm khác.
Họ đã tạo ra một cánh tay nhân tạo tại Moscow, Những nhà khoa học đã mang nó theo để chứng minh rằng phẫu thuật cắt bỏ và thay thế có thể khiến cho con người làm việc hiệu quả hơn, mạnh mẽ vô biên hơn…
Cánh tay phải của cô bé đã bị phẫu thuật cắt bỏ hoàn toàn trước khi cánh thay được mang đến cho kịp tiến độ….
Bí ẩn thay, ngay sau đó, các nhà khoa học Nga lập tức đóng gói tất cả dụng cụ của họ và bỏ chạy thật nhanh. Các cánh tay cần thay thế không bao giờ được mang đến, và cô bé bị băng lại bằng chiếc Obi của chính cô bé. Người Nga đã bỏ chạy với một sự sợ hãi tột cùng…Không khí đã dần lạnh hơn… các xác chết lại càng chất đầy….

Cuộc nổi loạn duy nhất…..

Một đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi đã bắt đầu không chịu nổi sự hiện diện các nhà khoa học. Các hành vi nổi loạn của cô bé ngày càng gia tăng, cô đã ăn cắp giấy tờ và xé nát nó ra từng mảnh, phá các đồ vật thí nghiệm và hất tung mọi thứ. Mặc dù tuổi đời còn quá nhỏ (8 tuổi) và thân thể gầy còm, nhưng cô bé đã có một khả năng đáng ngạc nhiên trong việc phá hoại. Có một ghi nhận trong một quyển sổ rằng cô bé là một người bị loạn sắc tố mống mắt ( Heterochromia iridis ) với 1 bên màu nâu và xanh từ trái sang phải. Các nhà khoa học cấp cao khinh ghét cô bé nhưng không thể kiềm chế cô bé mà không khơi dậy sự nghi ngờ từ phía lãnh đạo Đức quốc xã. Thay vào đó, họ đã ra lệnh cho binh lính Đức quốc xã đến để “chăm sóc” cô ấy.
Cô bé cuối cùng đã bị chặt đầu bằng một lưỡi lê hung tàn và cay nghiệt, cô bé không được chôn cất, và bị quẳng xác vào trong rừng phía sau trại trẻ mồ côi như bao người bạn trước của cô.Các binh sĩ đã nói với những người chăm sóc rằng cô đã tìm thấy một gia đình mới.
Nhiều thất bại đã xảy ra
Các nhà khoa học của Đức Quốc xã đã cố gắng phát triển khả năng của mình với thí nghiệm thành công bằng cách thử nghiệm nhiều khía cạnh khác nhau, thật đáng buồn, không ai trong số họ làm được gì…. Đây là một danh sách của họ:

Quá trình thâm nhập qua phần trán: Thực hiện trên một cậu bé 10 tuổi, xương sọ bị biến dạng và cậu bé đã được hầu như đã được mổ thùy não nhưng cũng đần độn đi bởi kết thúc quá trình không chặt chẽ. Tuy nhiên, cậu bé không bị rơi và trạng thái sống thực vật hay chết giả nữa nhưng cậu bé cũng bị điên loạn…

Quá trình đi từ hàm dưới: Thực hiện trên một cô bé 6 năm tuổi, lưỡi và phần thịt trên hàm dưới đã bị gỡ bỏ và không thể thay thế. Xoang của đối tượng đã bị trộn hỗn độn.

Quá trình đi từ bên đầu, Thực hiện một cô bé 5 tuổi, kết quả cô bé bị điếc 1/2. Quá trình này đã không sử dụng thuốc gây mê để tránh tình trạng bị sống thực vật cho nên cô bé đã gào thét và giãy giụa rất nhiều…
Mặc dù thất bại nhưng các killswitches vẫn bị loại bỏ, và các đối tượng vẫn còn sống và tồn tại bình thường trong nhiều cách thức tương tự như là cô bé đầu tiên, nhưng họ không rơi vào trạng thái chết giả nữa.
Tuy nhiên, số trẻ nơi đây đã bị giảm xuống, tất cả còn 10 người, do tất cả những thất bại trước đây… Số người thống kế là bao gồm trên cả những người chăm sóc, các đứa bé ở đây… Tất cả họ, chỉ còn 10 người…
Đảo ngược Killswitch
Các bác sĩ đã bắt đầu xây dựng ý tưởng rằng với một đứa trẻ thì killswitch chưa được kích hoạt là điều tất nhiên, nhưng ở người lớn một Killswitch có thể được đảo ngược bằng cách sử dụng hợp chất hóa học để loại bỏ hormone sản sinh killswitch và Killswitch sau đó được loại bỏ.
Điều này được thực hiện trên tất cả những người chăm sóc và đáng ngạc nhiên thay, tất cả thành công hoàn toàn và tất cả họ đều sống sót… sau sự hi sinh của biết bao đứa trẻ…

Tính cách bị méo mó…..
Trong các thí nghiệm, các nhà khoa học quan sát những đứa trẻ được thí nghiệm thành công, và theo dõi hành vi của họ. Phần này được xem là phần ghê tởm và đáng sợ nhất…..
“Chúng biểu hiện bình thường lúc đầu, vẫn giống như bất kỳ những đứa trẻ khác, chơi với nhau rất vui vẻ, học tập bình thường, nhưng khi chia cách chúng ra, chúng dường như … bị đứt mạch.Chúng đi vòng vòng một cách vô thức, với một nụ cười vô hồn trên khuôn mặt của chúng, đôi mắt của chúng nhìn thẳng vào chúng tôi. Nếu tiếp cận từ phía sau, đầu của chúng sẽ giật ngược ra đằng sau với một tốc độ kinh hoàng, tôi gần như có thể nhìn thấy một biểu thức xấu xa trên khuôn mặt của chúng mà nó làm cho tôi sợ hãi tột độ. Nhưng ngay sau đó tôi lại thấy nụ cười mơ dại của chúng.
Một điều nữa là chúng hay đi theo chúng tôi, nhưng chỉ khi chúng tôi ở một mình Sau khi tôi hoàn thành công việc trên máy đánh chữ của tôi và đi về phòng, tôi đã giật thót mình hoảng sợ do có một đứa trẻ hay đứng cách tôi vài mét nhìn xuống nơi hành lang tối tăm và nhìn chằm chằm vào tôi đờ đẫn, điên loạn. Khi tôi chạy phòng của tôi, cô bé lại đi theo tôi, tôi nhanh chóng đóng cửa rồi chèn chiếc ghế lên cánh cửa, và sau đó may thay tôi đã ngủ một cách an toàn . Tôi có cảm giác chúng nhưng những con ma vào ban đêm. Và điều buồn cười là, tôi liên tục nhìn thấy một đứa trẻ với mái tóc đỏ. Tôi tiếp tục hỏi về con bé với những người quản trẻ vào sáng hôm sau, nhưng những người chăm sóc cho biết họ không hề biết một đứa trẻ nào có mái tóc đỏ **
Bọn trẻ cũng có vẻ hay chơi đùa nhiều hơn từ lúc chúng tôi bắt đầu thí nghiệm. Tôi tuy không có nhiều kiến thức về Nhật Bản, nhưng có vẻ như trò chơi được đặt tên là vây quanh bạn, Kagome Kagome, như tôi mô tả. Một nhóm trẻ em sẽ đi xung quanh một đứa trẻ, một người ngồi ở trung tâm, rồi chúng nắm tay lại và bắt đầu di chuyển thành một vòng tròn xung quanh đứa trẻ trung tâm , chúng làm những khuôn mặt đáng sợ và hát một loại như bài thánh ca khá kỳ lạ, khi nghe thì trong lòng chúng tôi thấy rợn rợn và nao núng vô cùng.
Khi nói chuyện với chúng, tôi đã nhận thấy chúng có vẻ mơ màng, quên quên và hơi hư vô, có vẻ như các kỉ niệm trước đây của chúng đã bị các thí nghiệm quét sạch. Nhưng cái vẻ mơ màng của chúng không có vẻ ngây thơ vô tội cho lắm, đó là một cái gì đó nham hiểm hơn.Chúng cứ nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt mở to, và hỏi tôi câu hỏi mà tôi không bao giờ nghĩ rằng chúng sẽ biết. Một bé hỏi: “Khi bà của chú qua đời, bà đã thực sự để lại cho chú một chiếc đồng hồ mạ vàng phải không?” Nó có thể có vẻ điên rồ, nhưng câu trả lời trung thực của tôi là … “Vâng.”
P/s :Kagome Kagome có nghĩa là tròn, Circle. Dịch cụ thể là : vây quanh bạn, vây quanh bạn… tôi nghe nói lại đứa trẻ nổi loạn chống lại các nhà khoa học đã có mái tóc đỏ….
quá trình chuyển nhượng

Vào đầu năm 1945, Hiroshima bị dội bom, Đức đã thua cuộc, và các thí nghiệm đã bị đóng cửa.Đức bắt đầu gói ghém thiết bị của họ, hầu hết trong số họ đã trở về nhà vì “phúc lợi tinh thần của họ”, nói rằng họ đã hiểu các dấu hiệu của sự điên rồ. Chỉ có 4 nhà khoa học còn lại.
Sau khi gửi các thiết bị cuối cùng đi, các nhà khoa học nghĩ rằng chỉ cần nói thật khéo với những người trông trẻ là họ có thể phủi mông ra đi là xong…
Và sự khủng khiếp ập đến cũng là sự ngạc nhiên nhất ở phần còn lại, những người chăm sóc bắt đầu nói rất thạo tiếng Đức ( mặc dù ban đầu họ là người Nhật 100% và không hề nói tiếng Đức ) , thông thạo tiếng Đức vô cùng, họ nói rằng “Các anh có thể chơi một trò chơi cuối cùng với chúng tôi chứ?”
Ba nhà khoa học đã đồng ý, một vòng tròn được kết bằng vòng tay của những người trông trẻ cũng như các đứa trẻ được kết lại…. “Bây giờ, nếu bạn chùng buóc, bạn sẽ thua cho coi……”
Nhà khoa học cuối cùng chứng kiến tất cả, Anh ta hoảng loạn chạy về phía chiếc xe tải và ra đi mà không dám quay đầu lại nhìn……
Câu chuyện của hiện tại
Nếu bạn đi đến Hiroshima, rồi đi xung quanh những khu rừng ở nơi đây và bạn có thể tìm thấy một số đường mòn bụi bặm trong đó. Nếu bạn đi theo chúng, bạn sẽ thấy một khu rừng tuyệt đẹp, nhưng nếu bạn đi dọc theo đó sẽ có dấu hiệu của những xe tải đi qua, bạn sẽ cảm thấy lạnh, và bạn sẽ thấy rằng rất nhiều cây cối đã bị chặt đứt. Nhưng đừng đi lang thang ra khỏi đường dẫn, hoặc bạn có thể sẽ bị lạc trong những khu rừng rộng lớn.
Nếu bạn chú ý, bạn sẽ thấy rằng các gốc cây trông giống như người đang quỳ, hoặc mất đầu.
Nếu bạn tiếp tục đi, không khí sẽ bị lạnh dần,theo tự nhiên thì bởi vì bạn do đang leo lên lên núi, phải không? Tất nhiên, cuối cùng bạn sẽ thấy một tòa nhà bằng đá cũ ở ngay trung tâm, dây leo bao phủ khắp nơi.
Đi vào bên trong, nếu bạn muốn chơi tiếp.
Ngay sau khi bạn mở cửa, mùi hôi sẽ xông lên, tương tự như mùi xác chết thối rữa. Nếu bạn nhìn xuống hành lang, nó luôn luôn tối bất kể thời gian là ban ngày.
Tiếp tục xuống hành lang, và sau đó đi xuống hội trường cho đến khi bạn nhìn thấy cánh cửa được làm từ gỗ màu đỏ (phần còn lại có màu nâu). Mở cửa, bạn sẽ tìm thấy 10 đứa trẻ hạnh phúc và người chăm sóc, tất cả đều mặc kimono , chơi trong một căn phòng chơi bình thường. Sẽ có một cô bé thiếu cánh tay, một cậu bé thiếu trán, và một phần ba thiếu một hàm trên, nhưng tất cả đều được băng bó với độ chính xác lâm sàng. Những nơi cần phải rất sạch sẽ và gọn gàng, phụ thuộc vào tiêu chuẩn của bạn về những điều đó, và đủ ánh sáng.
Ngay lập tức, sự hiện diện của bạn sẽ thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong phòng, bao gồm cả những người nhìn quá bận tâm hay mất tập trung. Họ sẽ chuyển sang nhìn vào bạn, nụ cười vô tư từ mỗi khuôn mặt dễ chịu của họ.
Người đứng đầu người chăm sóc, là một người đẹp nhất sẽ yêu cầu bạn đến chơi với họ…
Đến thời điểm này, nếu bạn thực sự cần, thì những cách sau đây sẽ giúp bạn tiết kiệm những rắc rối sau này.
Nếu bạn nói “không”, cánh cửa sẽ đóng sầm đóng vào bạn, và nếu bạn cố gắng để đi xuống các hành lang trở ra lối ra, bạn sẽ chỉ tìm thấy một hành lang tối khác. Mở bất kỳ cánh cửa màu nâu và bạn sẽ tìm thấy bảng điều hành hoặc giường tầng. Nếu bạn tiếp tục xuống hành lang thứ ba, bạn sẽ nhận ra rằng một cô gái đang đứng vài mét phía sau, mặt cô ta bao phủ bởi bóng tối. Một là tiếp cận cô ta và mong đợi cái chết của bạn. Hai là tiếp tục xuống hành lang, và cố gắng không để cho cô ấy bắt kịp với bạn….
Nếu bạn nói “có”, tuy nhiên, bạn sẽ được chào đón vào phòng. Cánh cửa sẽ đóng dần phía sau bạn, và tất cả mọi người sẽ tạo thành một vòng tròn xung quanh bạn.


“Bây giờ ngồi xuống và đừng nao núng nhé~~~!” một giọng nói vui vẻ vang lên.
Chỉ cần làm theo các hướng dẫn, và bạn sẽ tồn tại.
Tất cả ánh sáng sẽ biến mất khỏi phòng, nhưng bạn có thể nhìn thấy vòng tròn của họ, mỗi với một biểu cảm bắt đầu luẩn quẩn trên khuôn mặt của họ, những người yếu bóng vía chắc chắn sẽ đứng thẳng lên và bỏ chạy rồi chờ chết. Nếu bạn có gan, mặc dù sợ hãi, nhưng họ sẽ bắt đầu di chuyển xung quanh và xung quanh bạn, từ từ. Bạn có thể cảm thấy một trong số họ bắt đầu biểu hiện kích động về phía bạn. Nếu bạn mở mắt nhìn thì sẽ không có gì ở đó ngoài những đứa trẻ thì chúng vẫn đi quanh tỏ vẻ bình thường.
Nếu điều đó là không đủ, họ sẽ bắt đầu hô vang “Kagome, Kagome …”
Tôi thực sự không thể giải thích thêm nữa. Không ai bao giờ sống để kể câu chuyện về những gì xảy ra sau đó.
Nếu bạn nao núng không nói ra được câu trả lời trước khi họ hát, họ chỉ đơn giản là tiếp tục như bình thường.
Nếu bạn nói có thể là người chăm sóc, hoặc bất cứ điều gì khác hơn là có hay không, biểu hiện của trẻ em sẽ biến đổi ngay (zalgonic, hầu như), và họ sẽ hét lên trong giọng nói không giống như con người nữa “Quyết định! QUYẾT ĐỊNH!” Nếu bạn làm bất cứ điều gì ngoài việc nói có hoặc không ở đây, những đứa trẻ và người chăm sóc sẽ đóng sầm cánh cửa lại. Nếu bạn đúng, câu chuyện sẽ hướng khác nhau. Giả sử là, nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của bạn sẽ chờ đợi ở đầu kia của hành lang. Đáng chú ý nhất, nhân vật này là Aka Manto hoặc Rake.
Ít nhất bạn có thể làm là chào đón các sinh vật trong nước mắt rồi chết. Nếu bạn có khả năng, bạn có thể chào hỏi, và bạn sẽ chết như một người lịch sự. Không chào hỏi, bạn sẽ bị xử trảm….
Nếu bạn trả lời “tôi không hiểu”, và bạn phải chân thật, người đứng đầu người chăm sóc sẽ nói “Đến trường học đi, rồi có người sẽ chỉ cho bạn” cánh cửa vẫn đóng lại, một cách lịch sự………..

Vocaloid - Kakome Kakome Vocaloid - Kakome Kakome Reviewed by genen on tháng 8 18, 2015 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.