The Holder of Detachment - Kẻ Nắm Giữ Sự Tách Rời (Linh Vật 174)
Trong bất kì thành phố ở bất kì đất nước nào, với một mạng lưới đường tàu còn hoạt động, hãy tìm bến tàu cổ xưa nhất thành phố đó. Khi bạn đã sẵn sàng tìm kiếm đồ vật này và sau khi bạn nói lời từ biệt với những người bạn muốn, bạn phải bán đi tất cả những vật sở hữu hiện tại của bạn - chỉ trừ lại duy nhất quần áo mà bạn sẽ mặc vào ngày định mệnh đó. (Hãy chọn bộ quần áo cũ nhất và tầm thường nhất trong đống áo quần rách của bạn)
Đừng cố kiếm lời hay chọn nguồn mua bán có lợi nhất: hãy gắng mà thoát khỏi những gánh nặng trần tục của bạn nhanh nhất có thể, cho bất cứ số tiền nào bạn được trả.
Thu lại toàn bộ tiền và gói chúng vào một cái túi nhựa, sau đó đi thẳng đến ga tàu (đi bộ, đừng có tiêu bất cứ đồng nào vào phương tiện di chuyển, nước uống hay đồ ăn). Đợi đến khi quầy bán vé gần đóng cửa, hãy bước vào và nói với người bán vé là bạn cần đến gặp Kẻ Nắm Giữ Sự Tách Rời. Vẻ mệt mỏi của người bán vé sẽ hoà tan với nỗi kinh hoàng và anh hoặc cô ta sẽ cố đóng quầy với bàn tay run rẩy khi từ chối nhìn vào mắt bạn. Đó chính là lúc bạn phải tặng người đó cái túi đầy tiền của bạn. Trong giây lát, nỗi sợ sẽ biến mất và thay vào đó là sự bình thản đến chuyên nghiệp và với khuôn mặt không cảm xúc và giọng nói đều đều, người bán vé sẽ hỏi: "Tất cả đây ư, thưa ngài?" Trước khi bạn trả lời thì cái túi đã bị tước đi và từ một cái máy cũ kĩ làm từ sắt đen, một cái vé lớn màu vàng được in ra. Khi bạn cầm lấy nó, người bán vé sẽ đóng quầy lại một cách vô cùng bạo lực.
Trên vé có in thời gian đi: Rất lâu sau khi chuyến tàu cuối ngày khởi hành và rất lâu trước khi chuyến đầu tiên buổi sáng hôm sau. Hãy ngồi theo như được chỉ dẫn và đợi. Bạn sẽ không bị những người soát vé làm phiền vì sân ga đó vắng bóng những người về nhà muộn.
Đợi và đừng ngủ gật. Đợi và đừng để ý đến không khí lạnh bất thường từ dưới đất ăn vào xương bạn và phả lên tấm vải áo mỏng của bạn khi thời điểm mong đợi đã đến. Đợi và đừng quan tâm đến tiếng lách cách, tiếng sột soạt và tiếng rít của những 'khách du hành' khác của đường ngầm cách biệt với thế giới; giữ cho tầm nhìn của bạn đừng rời khỏi phía trước để tránh được những liên kết...ngoài ý muốn. Thêm nữa, hãy đợi và hy vọng bạn đã làm đúng theo tất cả các chỉ dẫn và số tiền trả ra đã đủ. Bảy là con số đáng ghê tởm của địa ngục, bạn sẽ sớm biết được điều đó nếu bạn đã bỏ ra một lượng tiền không chính xác hay không thực, bạn sẽ được đưa một chiếc vé khác, đưa bạn lên nhầm chuyến tàu bạn muốn.
Nếu một con tàu dừng ngay trước mặt bạn, hãy chắc chắn rằng nó chính xác với giờ in trên vé và thậm chí không được sai lệch đến một phút. Rất nhiều thứ lang thang trên đường ray vào những thời điểm đó chính là những vật thể mơ hồ chỉ trực chờ để nuốt chửng những hành khách không may mắn với cánh cửa đẩy của chúng.
Cuối cùng, con tàu của bạn cũng đến đúng giờ đã ghi. Một đống đổ nát gỉ sắt và mốc meo dường như vẫn đứng yên và không thể bị vỡ. Đừng đứng đó hoài nghi, hãy lên tàu thật nhanh trước khi nó đi tiếp mà không có bạn. Linh hồn của bạn có thể sẽ bị xích lại sân ga không có thời gian này, nơi mà bạn sẽ đứng đợi mãi mãi một con tàu không bao giờ đến.
Ngay khi bạn bước vào, hãy cầu nguyện rằng bạn đến một con tàu hoàn toàn trống bởi vì nếu không tôi không còn lời khuyên hay bất cứ hy vọng nào dành cho bạn; bạn biết sự rủi ro rồi đấy. Nếu may mắn mỉm cười với bạn, hãy ngồi xuống đi. (Tôi khuyên bạn đừng ngồi gần cửa sổ: bạn có thể bị xúi giục nhìn ra ngoài những cái cửa màu đen và bị lấy đi hết sự minh mẫn bởi những kẻ đáng sợ không thuộc thế giới này bay xung quanh con tàu.)
Điều cần làm là đợi thêm, cảm giác như đợi chờ cả cuộc đời. Cơ bắp đau nhức, giác quan tê liệt vì thứ âm thanh đều đều dai dẳng của đường ray tàu; bạn sẽ tự hỏi mình đã làm gì ngoài việc ngồi ở đây, hay có sự tồn tại ngoài cái tàu có phải một giấc mơ không. Sau đó, không có lời cảnh báo nào, một tiếng cọt kẹt sẽ báo hiệu là cánh cửa đang mở sau lưng bạn, sau đó là tiếng bước chân chủ đích đi về phía bạn.
Ngay khi tiếng đó dừng lại cạnh ghế bạn, bạn chìa vé ra và đừng có nhìn lên. Chiếc vé sẽ bị lấy đi và bạn sẽ nghe thấy tiếng sột soạt của thứ gì đó đang viết vội lên nó. ĐỪNG BAO GIỜ nhìn lên. Trước khi bạn lấy lại vé, một giọng nói sẽ hỏi bạn, "Bạn đang có một chuyến đi tốt đẹp chứ?" Bạn phải trả lời, với tất cả sự tập trung có thể, "Tất cả số đó có xứng đáng không?" Một sự ngừng lại khá lâu và bạn sẽ cảm thấy ánh nhìn lạnh lẽo xuyên thủng tâm can bạn, mạnh mẽ đến mức xương cốt của bạn cũng không thể thoát khỏi nó. Không có cách nào để biết Kẻ Nắm Giữ đánh giá điều gì và đánh giá như thế nào nhưng từ câu trả lời bạn có thể biết vận mệnh.
Nếu "Có" là câu trả lời, bạn sẽ sớm quay lại nơi xuất phát, nơi mà sáng đến bạn có thể lấy lại tiền của mình chỉ bằng cách trình diện. Hãy tiêu xài nó bằng tất cả những ước muốn tầm thường của bạn trước khi cuộc sống của bạn bị một cái chết kinh khủng tước đi.
Mặt khác, nếu câu trả lời là, "Tất nhiên là không", bạn sẽ đến một nơi cách rất xa bến của bạn. Khốn khổ và lầm lạc, bạn sẽ lang thang hàng năm trờ, không thu lại hơn sự nghèo khổ, cái chết dường như không sẵn sàng đến với bạn lúc bạn muốn nó nhất - cho đến khi cơ thể già cỗi của bạn dần dần rớt các bộ phận ra.
Câu trả lời mà bạn hy vọng là "Nó, bạn ạ, tìm ra nó là tuỳ thuộc vào bạn đấy". Chỉ khi đó, cái vé mới được đưa lại cho bạn và chốc lát sau bạn sẽ dừng ở bến tàu tại bất kì nơi nào trên thế giới bạn muốn.
Cái vé tàu được kí là Đồ vật thứ 174 trong 538. Bất cứ thứ gì được bán trên thế giới này đều được đưa đến bạn trước khi chúng được bán ra. Tiếc thay, không bao giờ bạn được hưởng bất cứ niềm vui nào từ việc sở hữu chúng.
Đừng cố kiếm lời hay chọn nguồn mua bán có lợi nhất: hãy gắng mà thoát khỏi những gánh nặng trần tục của bạn nhanh nhất có thể, cho bất cứ số tiền nào bạn được trả.
Thu lại toàn bộ tiền và gói chúng vào một cái túi nhựa, sau đó đi thẳng đến ga tàu (đi bộ, đừng có tiêu bất cứ đồng nào vào phương tiện di chuyển, nước uống hay đồ ăn). Đợi đến khi quầy bán vé gần đóng cửa, hãy bước vào và nói với người bán vé là bạn cần đến gặp Kẻ Nắm Giữ Sự Tách Rời. Vẻ mệt mỏi của người bán vé sẽ hoà tan với nỗi kinh hoàng và anh hoặc cô ta sẽ cố đóng quầy với bàn tay run rẩy khi từ chối nhìn vào mắt bạn. Đó chính là lúc bạn phải tặng người đó cái túi đầy tiền của bạn. Trong giây lát, nỗi sợ sẽ biến mất và thay vào đó là sự bình thản đến chuyên nghiệp và với khuôn mặt không cảm xúc và giọng nói đều đều, người bán vé sẽ hỏi: "Tất cả đây ư, thưa ngài?" Trước khi bạn trả lời thì cái túi đã bị tước đi và từ một cái máy cũ kĩ làm từ sắt đen, một cái vé lớn màu vàng được in ra. Khi bạn cầm lấy nó, người bán vé sẽ đóng quầy lại một cách vô cùng bạo lực.
Trên vé có in thời gian đi: Rất lâu sau khi chuyến tàu cuối ngày khởi hành và rất lâu trước khi chuyến đầu tiên buổi sáng hôm sau. Hãy ngồi theo như được chỉ dẫn và đợi. Bạn sẽ không bị những người soát vé làm phiền vì sân ga đó vắng bóng những người về nhà muộn.
Đợi và đừng ngủ gật. Đợi và đừng để ý đến không khí lạnh bất thường từ dưới đất ăn vào xương bạn và phả lên tấm vải áo mỏng của bạn khi thời điểm mong đợi đã đến. Đợi và đừng quan tâm đến tiếng lách cách, tiếng sột soạt và tiếng rít của những 'khách du hành' khác của đường ngầm cách biệt với thế giới; giữ cho tầm nhìn của bạn đừng rời khỏi phía trước để tránh được những liên kết...ngoài ý muốn. Thêm nữa, hãy đợi và hy vọng bạn đã làm đúng theo tất cả các chỉ dẫn và số tiền trả ra đã đủ. Bảy là con số đáng ghê tởm của địa ngục, bạn sẽ sớm biết được điều đó nếu bạn đã bỏ ra một lượng tiền không chính xác hay không thực, bạn sẽ được đưa một chiếc vé khác, đưa bạn lên nhầm chuyến tàu bạn muốn.
Nếu một con tàu dừng ngay trước mặt bạn, hãy chắc chắn rằng nó chính xác với giờ in trên vé và thậm chí không được sai lệch đến một phút. Rất nhiều thứ lang thang trên đường ray vào những thời điểm đó chính là những vật thể mơ hồ chỉ trực chờ để nuốt chửng những hành khách không may mắn với cánh cửa đẩy của chúng.
Cuối cùng, con tàu của bạn cũng đến đúng giờ đã ghi. Một đống đổ nát gỉ sắt và mốc meo dường như vẫn đứng yên và không thể bị vỡ. Đừng đứng đó hoài nghi, hãy lên tàu thật nhanh trước khi nó đi tiếp mà không có bạn. Linh hồn của bạn có thể sẽ bị xích lại sân ga không có thời gian này, nơi mà bạn sẽ đứng đợi mãi mãi một con tàu không bao giờ đến.
Ngay khi bạn bước vào, hãy cầu nguyện rằng bạn đến một con tàu hoàn toàn trống bởi vì nếu không tôi không còn lời khuyên hay bất cứ hy vọng nào dành cho bạn; bạn biết sự rủi ro rồi đấy. Nếu may mắn mỉm cười với bạn, hãy ngồi xuống đi. (Tôi khuyên bạn đừng ngồi gần cửa sổ: bạn có thể bị xúi giục nhìn ra ngoài những cái cửa màu đen và bị lấy đi hết sự minh mẫn bởi những kẻ đáng sợ không thuộc thế giới này bay xung quanh con tàu.)
Điều cần làm là đợi thêm, cảm giác như đợi chờ cả cuộc đời. Cơ bắp đau nhức, giác quan tê liệt vì thứ âm thanh đều đều dai dẳng của đường ray tàu; bạn sẽ tự hỏi mình đã làm gì ngoài việc ngồi ở đây, hay có sự tồn tại ngoài cái tàu có phải một giấc mơ không. Sau đó, không có lời cảnh báo nào, một tiếng cọt kẹt sẽ báo hiệu là cánh cửa đang mở sau lưng bạn, sau đó là tiếng bước chân chủ đích đi về phía bạn.
Ngay khi tiếng đó dừng lại cạnh ghế bạn, bạn chìa vé ra và đừng có nhìn lên. Chiếc vé sẽ bị lấy đi và bạn sẽ nghe thấy tiếng sột soạt của thứ gì đó đang viết vội lên nó. ĐỪNG BAO GIỜ nhìn lên. Trước khi bạn lấy lại vé, một giọng nói sẽ hỏi bạn, "Bạn đang có một chuyến đi tốt đẹp chứ?" Bạn phải trả lời, với tất cả sự tập trung có thể, "Tất cả số đó có xứng đáng không?" Một sự ngừng lại khá lâu và bạn sẽ cảm thấy ánh nhìn lạnh lẽo xuyên thủng tâm can bạn, mạnh mẽ đến mức xương cốt của bạn cũng không thể thoát khỏi nó. Không có cách nào để biết Kẻ Nắm Giữ đánh giá điều gì và đánh giá như thế nào nhưng từ câu trả lời bạn có thể biết vận mệnh.
Nếu "Có" là câu trả lời, bạn sẽ sớm quay lại nơi xuất phát, nơi mà sáng đến bạn có thể lấy lại tiền của mình chỉ bằng cách trình diện. Hãy tiêu xài nó bằng tất cả những ước muốn tầm thường của bạn trước khi cuộc sống của bạn bị một cái chết kinh khủng tước đi.
Mặt khác, nếu câu trả lời là, "Tất nhiên là không", bạn sẽ đến một nơi cách rất xa bến của bạn. Khốn khổ và lầm lạc, bạn sẽ lang thang hàng năm trờ, không thu lại hơn sự nghèo khổ, cái chết dường như không sẵn sàng đến với bạn lúc bạn muốn nó nhất - cho đến khi cơ thể già cỗi của bạn dần dần rớt các bộ phận ra.
Câu trả lời mà bạn hy vọng là "Nó, bạn ạ, tìm ra nó là tuỳ thuộc vào bạn đấy". Chỉ khi đó, cái vé mới được đưa lại cho bạn và chốc lát sau bạn sẽ dừng ở bến tàu tại bất kì nơi nào trên thế giới bạn muốn.
Cái vé tàu được kí là Đồ vật thứ 174 trong 538. Bất cứ thứ gì được bán trên thế giới này đều được đưa đến bạn trước khi chúng được bán ra. Tiếc thay, không bao giờ bạn được hưởng bất cứ niềm vui nào từ việc sở hữu chúng.
The Holder of Detachment - Kẻ Nắm Giữ Sự Tách Rời (Linh Vật 174)
Reviewed by genen
on
tháng 8 05, 2015
Rating:
Không có nhận xét nào: