The Rhythm Is Dead

Tôi chưa bao giờ là một fan hâm mộ của dòng game Final Fantasy vì thế khi tựa game Theaterhythm được công bố thì tôi cũng chẳng mấy quan tâm đến. Tuy nhiên, một cô bạn của tôi là fan cuồng nhiệt của dòng game này nên đã mua một bản Theaterhythm về. Nhưng cuối cùng nó không như kỳ vọng của cô ấy. Thay vì là một câu truyện mang chất thần tiên giống như mọi bản game khác thì Theaterhythm chỉ đơn giản là một game âm nhạc tập hợp những giai điệu của dòng Final Fantasy. " Chỉ là game về những giai điệu thôi sao !?" đó là những gì tôi nghĩ khi nghe cô ấy kể. Tôi là một người rất yêu thích những thể loại game âm nhạc như thế này vì vậy lúc đó tôi không ngần ngại mượn nó chơi thử một vài ngày. Cuối cùng Theaterhythm đã trở thành một trong những game yêu thích và gây nghiện nhất mà tôi từng chơi ; tôi chắc rằng sẽ tự mình mua một bản game về để có một trải nghiệm đầy đủ.

Tôi mua một bản copy từ Gamestop vì ở đó giá khá rẻ. Sau khi lấy băng ra khỏi hộp thì tôi phát hiện có một vài chỗ của miếng dán trên băng đã bị tróc. Nó chỉ là một chỗ nhỏ nên tôi chỉ nghĩ là nó đã qua sử dụng của một ai đó. Sau khi bỏ băng vào máy 3DS rồi bật lên thì lúc đó tôi nhận thấy biểu tượng của game không có hình ảnh của Warrior of Light như thường thấy mà thay vào đó là Sephiroth. Và một lần nữa, tôi nghĩ nó chẳng có nghĩa gì cả và ấn vào biểu tượng.

Game bắt đầu như thường lệ và tôi tạo một tài khoản mới. Sau khi xem đoạn phim mở đầu thì tôi đến cảnh đầu tiên của game và đập vào mắt tôi là dòng chữ SỰ GHÊ TỞM xuất hiện trên màn hình. Cảnh nền thong thường là một đồng cỏ xanh lá tươi sáng nay được thay bằng bầu trời đỏ chót và những thảm có màu đen với những vết máu trên đó. Nhưng điều khiến tôi cảm thấy kinh hãi nhất là len lõi những đám cỏ là những … mảnh xương và những bộ hài cốt. Rồi bên phía phải màn hình sắp xuất hiện một nhân vật với những dòng đối thoại xuất hiện. Ngay lập tức, một con chocobo màu vàng bước ra nhưng điều làm tôi cảm thấy thật sự hoang mang là bộ lông của nó đã gần như bị bứt đi hết và trên thân thể của nó là một vết cắt sâu. Và điều khiến tôi kinh hoàng là nó đã không còn mắt và ở chỗ hóc mắt là những vết máu đang từ từ chảy ra rồi lăn dài xuống má. “Kweh” giọng nó khóc xuất hiện trên chiếc loa của 3DS. Đây là âm thanh duy nhất tôi nghe thấy vì những bài nhạc nền thông thường không hề vang lên từ khi vào game đến giờ.

Tôi cảm thấy sốc. Tôi dường như muốn la lên và khóc thật to nhưng không thể. Những gì tôi có thể làm lúc này là im lặng nhìn chăm chăm vào màn hình. Tôi rùng người để trấn an bản thân mình rồi lấy hết can đảm ấn nút Power trên máy 3DS để tắt. Tuy nhiên, cho dù tôi ấn bao lâu đi nữa thì nó vẫn không tắt và tôi cũng không thể lấy băng ra khỏi máy bởi vì dường như có một sức mạnh bí ẩn nào đó đã khoá chặt nó lại. Vì thế , tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục trò chơi.

Sau khi nhấn vào mục Music Play sau khi chọn mục Series (đó là lựa chọn duy nhất xuất hiện) , màn hình chuyển đến nơi chọn nhân vật, mỗi người chơi có quyền chọn 4 nhân vật trong một đội. Tất cả các nhân vật đều đã được mổ khoá ngay từ đầu thay vì chỉ một nửa như trước nhưng đó không phải là phần khiến tôi sốc nhất. Cũng như con Chocobo lúc đầu thì tất cả các nhân vật đều bị những vết thương khắp người,mắt của họ cũng đã bị lấy đi để lại những hóc mắt đen thẳm với những giọt máu cứ thế chảy ra từ từ,từ từ…và cả những vũ khí cực mạnh của họ đều đã gãy. Tôi cảm thấy đau bụng khi thấy cảnh tượng này và nhắm nghiền mắt lại mà chọn đại 4 nhân vật bất kỳ. Sau cùng tôi chọn Cloud là thủ lĩnh của nhóm cùng với Lightning, Cecil và Terra, tất cả đều trông thật tàn tạ.

Khi màn hình của mục Select Series xuất hiện thì mọi thứ trở lại bình thường. Nhạc nền của game xuất hiện và không có gì kỳ lạ xảy ra nữa ! Tôi thở một hơi đầy thoải mái rồi nhấn vào series Final Fantasy đầu tiên. Thay vì bắt đầu bằng lời dẫn thoại giới thiệu hay là FMS thì game lại vào thẳng BMS mọt cách thật kỳ lạ. Và khi màn hình chơi xuất hiện thì cả 4 nhân vật ghê tởm của tôi cũng ở đó và nó minh chứng cho cơn ác mộng của tôi vẫn chưa dừng lại.Rồi nhạc nên vang lên và con trùm đầu tiên xuất hiện.Tôi đã đánh với nó lúc mượn game của cô bạn.Nó là một con Cactuar.Nhưng có cái gì đó khác lạ lần này. Thông thường gương mặt nó không hề có cảm xúc gì nhưng lần này tôi thấy nụ cười xuất hiện trên mặt nó. Và rồi những nút bấm trò chơi xuất hiện nhưng với một cường độ quá nhanh và số lượng càng ngày càng nhiều so với thông thường. Dĩ nhiên tôi thất bại và quyết định thử lại lần nữa.Nhưng mọi thứ cứ lặp đi lặp lại như vậy và đến lần thứ 6 thì tôi chính thức bỏ cuộc. Tuy nhiên, thay vì màn hình xuất hiện bản thống kê,đánh giá như thường lệ thì nó lại chuyển sang màu đen . Lúc đó tôi nghĩ có lẽ cái 3DS đã bình thường trở lại ; vì thế tôi nhấn nút Power để tắt. Nhưng khi tôi vừa nhấn vào thì Cloud xuất hiện trên màn hình.Cậu ta đang ngồi trong bóng tối khóc , đôi tay cậu đang ôm chặt lấy mặt và ở hai bên má cậu là những dòng máu từ hai hóc mắt chảy xuống.Sau một vài phút thì một đoạn đối thoại xuất hiện. Nó bắt đầu xuất hiện thật chậm rãi :

“Đây…không phải là giai điệu.”

“Dĩ nhiên là…không rồi.” Tôi nói to trong đầu mình,người không ngừng rung lên.

“Viên pha lê sẽ không bao giờ được hồi phục…không bao giờ…” Cloud nói thông qua một khung đối thoại khác.

Rồi khung đối thoại với chữ đỏ xuất hiện :

“Giai điệu đã ngừng vang !” Cloud la lên.

Rồi màn hình chuyển sang màu đen.

Vài giây sau, một dòng thoại màu đỏ với những vết máu chảy xuống xuất hiện và nó ghi những điều như Cloud vừa nói “ Giai điệu đã ngừng vang !” rồi dòng thoại chớp lên.Nó bắt đầu một cách chậm rãi rồi dần dần nhanh hơn.Sau một lúc nó chớp nhanh đến nỗi làm tôi tưởng như dòng thoại ấy ngập trong máu khi nhìn. Rồi màn hình trở về màu đen rồi một tiếng hét vang lên và chiếc máy 3DS tự động tắt.

Băng trò chơi tự động rớt ra sàn mà không hề cần ai chạm tới. Tuy nhiên , nó có vẻ khác so với ban đầu. Tôi cầm nó lên và nhìn kỹ thì có một vết trầy. Còn toàn bộ miếng dán thì bị lột ra trừ một phần nhỏ với chữ “Rhythm” là còn ở đó và xung quanh miếng dán nhỏ còn sót lại là dòng chữ lớn :

Giai điệu đã ngừng vang !



I've never been a fan of Final Fantasy in general, so when Theaterhythm was announced, I couldn't have cared less. However, my friend, who was a Final Fantasy fan from the start, got the game. It was nothing like she thought it was. Instead of a story, it was just the songs from Final Fantasy bunched up into a little rhythm game.

"It's a rhythm game?" I thought when she told me.

I was a big fan of those types of games, so I decided to borrow the game from her for a few days. It ended up being one of the most fun and addictive games I've ever played, and I knew I had to buy the game for myself so I can get the full experience.

I got a used copy from GameStop, because I'm cheap. After taking the cartridge out of the box, I noticed that some of the sticker art on the game was ripped off. It was only a tiny corner though, so I thought it was just a side-effect of getting it used. After putting the game in my 3DS and turning it on, I noticed that the start icon didn't have the Warrior of Light like it usually did. Instead, it was Sepiroth. Again, I thought nothing of it and clicked the icon.

The game stated up like normal and I created a new profile. After watching the intro I came to the first screen, and I was plunged into a world of pure HORROR. The background, which was usually a grassy plain, was now an area with a red sky and black grass with plenty of blood spilled across the grass. And scattered across the grass appeared to be...bones. Bones and skeletons. On the right side of the screen, a character is supposed to appear saying one of their original lines.

Here, there was a mutilated yellow chocobo. Most of its feathers were ripped out; giant open gashes replacing them. It had no eyes, but gaping holes with blood pooling in them. "Kweh" it cried weakly through my 3DS's speakers. This was the only sound heard, because no music was playing on the menu screen like usual.

I was shocked. I wanted to scream. I wanted to cry. But I couldn't. All I could do was stare at the screen, speechless. Shaking myself out of my own trance, my thumb raced to the power button on my 3DS. However, no matter how long I held down the power button, it wouldn't turn off. I couldn't even take the cartridge out of the slot, because it was locked in by an incredible force. So, I had no choice but to continue playing.

After clicking the Music Play option followed by the Series option (the only choices available), I ended up at the character select screen, where you choose your team of 4 Final Fantasy characters. All of the characters were unlocked from the start instead of just half of them, but that wasn't the shocking part. Just like the chocobo from before, each character had huge bleeding gashes through their rips in their clothes and dark, gaping, bleeding holes where their eyes used to be. Also, their weapons, which are supposed to be extremely powerful, were broken. I felt sick to my stomach. I just shut my eyes from the horror and chose 4 people at random. I ended up with Cloud as my leader, Lightning, Cecil, and Terra, each equally gruesome.

When the Select Series screen appeared, it was back to normal. The background music was back and there was nothing sickening in sight! Taking a sigh of relief, I clicked on the first Final Fantasy series. Instead of it playing the prelude or the FMS, it skipped right to the BMS, which was odd. When the intro screen popped up, it showed my four repulsive characters again, which meant my nightmare wasn't over yet. As the song started up, the first enemy appeared. I had seen it before when I played my friend's game. It was a Cactuar. Something seemed different about it though.

No, it wasn't cut up or even bloody, but it seemed to have a smile on its face instead of just a circle as the facial expression. Then the touch triggers started to come in. They came in too fast, in large numbers, and in an irregular pattern that didn't match the song at all. I ended up failing the song, obviously, so I tried again. Failed again. And again. And again.

On the sixth try, and fail, I decided to give up. However, this time, instead of going to the rating screen like usual, the screen stayed black. Thinking my 3DS had finally given up to this madness and crashed, I went for the power button once again. But as I was about to press it, Cloud appeared on the screen. He was sitting in the darkness with his hands covering up his open eye sockets, crying steams of blood. After a few minutes of this, a text box appeared. The words began to appear slowly:

"This…isn't rhythmical at all"

"N-no, it isn't" I thought outloud, still shaking.

"The crystal will never be restored…ever…" Cloud said through another textbox.

Then a text box with red text appeared: "THE RHYTHM IS DEAD!" Cloud had screamed.

Then the screen faded to black.

A few seconds later, large red text dripping what seemed to be more blood appeared. It said what Cloud had just screamed: "The rhythm is dead!" Then the text began to flash. It started off slowly, but it quickened its pace. The text was flashing so fast I thought I was going to have a seizure just from staring at it. The screen faded to black again, a loud, high pitched noise was heard, and my 3DS powered itself off.

The game popped itself out of the slot and fell on the floor. However, the cartridge seemed different at first look. Holding the cart up to look at it, the small rip that went unnoticed from before spread. The entire game sticker was ripped off except for the one part of the sticker that said the word "rhythm" , and written around the bit of sticker in big bold lettering was:

THE RHYTHM IS DEAD.
The Rhythm Is Dead The Rhythm Is Dead Reviewed by genen on tháng 10 21, 2015 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.