Những câu chuyện creepypasta ngắn
Câu chuyện thứ 1: Tuổi
Một ngày nọ, tôi bắt một chuyến tàu điện ngầm để về nhà. Khi ấy chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ đêm. Đi được một đoạn thì tàu dừng lại ở trạm kế tiếp và một người đàn ông bước lên tàu. Sau khi cửa đóng lại, người đàn ông nọ như sực nhớ ra điều gì đó, bắt đầu nhìn dáo dác những hành khách xung quanh.
Anh ta nhìn tôi và hỏi, “Xin lỗi vì mạo muội, nhưng cho tôi hỏi có phải năm nay cậu 28 tuổi không?”
“Đúng vậy, nhưng sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng anh ta không trả lời, mà tiếp tục vội vàng hỏi người bên cạnh.
"Năm nay anh 45 tuổi phải không?"
"Ừ..."
"Có phải bà 62 tuổi không?"
"Sao cậu biết?"
Cứ như vậy, người đàn ông nọ hỏi hết những hành khác có mặt trong toa tàu. Dường như anh ta sở hữu một năng lực đặc biệt, chỉ nhìn người vào người khác là có thể biết được tuổi của họ.
Từ đó đến khi tàu tới bến còn khoảng 15 phút, toàn bộ hành khác bao gồm cả tôi đều rất kinh ngạc trước khả năng khác thường của người đàn ông kia, ai nấy đều nhìn anh ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa có phần sợ hãi. Cho đến khi anh ta hỏi người cuối cùng có mặt trong toa tàu - một người phụ nữ.
"Năm nay chị 50 tuổi phải không?"
"Đúng vậy, nhưng chỉ còn 5 phút nữa là tôi bước sang tuổi 51 rồi." Người phụ nữ kia trả lời.
Nghe xong anh ta mặt mày tái mét, toàn thân cứng đờ không nói được câu nào nữa.
Câu chuyện thứ 2: Yumi
Tôi từ trường học trở về nhà, vào trong bếp rót ra một tách trà lúa mạch, vừa uống vừa nghĩ về chuyện thi thể mẹ tôi được giấu dưới sàn nhà.
Ngay khi ấy, bố tôi từ phòng kế bên bước ra và nói: “Yumi? Mẹ con đã có người đàn ông khác, muốn bỏ rơi hai bố con mình để trốn đi, bố và mẹ đã cãi nhau….Trong lúc giằng co bố đã lỡ tay…” Nói xong nước mắt bố tôi trào ra.
Tôi không hề có ý định sẽ báo cảnh sát về việc làm của bố, mà chủ định sẽ cứ thế sống với bố trọn đời.
Khi đang định về phòng thay quần áo, tôi phát hiện ra trên chiếc bàn góc phòng có mấy mảnh giấy bị xé lộn xộn, trên đó có bút tích của mẹ tôi. Tôi thử sắp xếp lại những chữ viết trên mẩu giấy.
YUMI. MAU CHẠY ĐI. BỐ. MẤT TRÍ RỒI.
Câu chuyện thứ 3: Nhật ký
Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ.
Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.
Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký.
Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:
Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)
Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.
Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.
Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.
Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu?
Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.
Câu chuyện thứ 4: Điều ước
Có một cô bé nhặt được cái chai bên bờ biển. Cô bé mở nắp chai thì thấy một tinh linh có cánh bay ra. Tinh linh hứa sẽ giúp cô hoàn thành một điều ước để trả ơn.
Cô bé nói người nhà trong gia đình mình đối xử với cô rất tệ hại, và muốn tất cả họ chết hết. Sáng ngày hôm sau, cô bé tỉnh dậy và thấy bố mẹ, anh chị vẫn còn sống.
Vài ngày sau tinh linh bay đến gặp cô, và hỏi cô có thấy hài lòng khi điều ước thành sự thật không. Cô bé sững lại rồi òa lên khóc nức nở, hỏi tinh linh liệu có thể thu hồi lại điều ước, nhưng nó nói mọi thứ đã quá muộn.
Câu chuyện thứ 5: Thang máy
Một người nửa đêm mới về đến nhà, anh ta sống ở tầng thứ 14. Thang máy đi được vài giây thì thấy tầng số 8 sáng đèn. Anh ta nghĩ muộn vậy rồi mà tầng 8 vẫn có người dùng thang máy. Được một chốc anh ta đột nhiên hét lên rồi ấn loạn xạ mấy tầng 4 5 6 cho đến khi thang máy dừng lại và chạy hộc tốc ra ngoài.
Câu chuyện thứ 6: Cái lỗ trên tường
Một cô gái thi đỗ vào một trường Đại học ở Tokyo, cô quyết định từ nay sẽ sống độc lập một mình nên đã thuê căn hộ ở một tòa chung cư. Đêm đầu tiên sống tại đó, cô phát hiện ra trên tường có một cái lỗ nhỏ, có thể nhìn xuyên sang căn phòng bên cạnh. Cô gái thử nhìn vào cái lỗ đó thì thấy bên kia toàn một màu đỏ thẫm. Cô thầm nghĩ phòng bên chắc là dán giấy dán tường đỏ che mất cái lỗ đó. Nghĩ vậy, mấy hôm liền cô đều nhìn vào cái lỗ đó trên tường.
Nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy một màu đo đỏ. Tò mò, cô quyết định hỏi người chủ nhà về căn phòng đó.
"Nhà bên cạnh là ai thuê vậy?", cô gái hỏi.
Người chủ nhà trả lời: "À, chủ nhân căn hộ đó bị bệnh đau mắt nên ít khi ra ngoài lắm."
Câu chuyện thứ 7: Tắm hơi
Ngày nào tập thể dục xong tôi cũng vào nhà tắm hơi công cộng để thư giãn. Một hôm khi tôi bước vào phòng xông hơi khoảng 1 phút thì có một người đàn ông bước vào.
“Để xem ai sẽ phải ra ngoài trước tiên,” tôi thầm nghĩ bụng. Đây là một thói quen khó bỏ của tôi.
10 phút trôi qua, gã đàn ông ngồi cùng tôi là một tên rất to béo, chắc hắn phải nặng đến cả tạ mất.
15 phút nữa trôi qua, tên béo kia mồ hôi túa đầm đìa như tắm vậy mà vẫn không chịu bỏ cuộc. Khốn kiếp thật.
18 phút trôi qua rồi, cuối cùng gã béo múp ấy cũng chịu nhúc nhích, hắn lảo đảo đứng dậy và bước về phía cửa ra vào.
Thắng rồi! Tôi giơ hai nắm đấm lên trời, lòng hết sức tự hào về bản thân.
………………………………………………
Khi tôi tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ở một căn phòng lạ lẫm, và một người phụ nữ lớn tuổi đang nhìn xuống tôi. Đó là bà nhân viên phục vụ của nhà tắm công cộng này.
Bà ta nói: “Khi tôi đi kiểm tra thì phát hiện anh nằm ngất ngoài cửa phòng tắm hơi đấy.”
Xem ra ở trong đó lâu quá nên tôi bị choáng thì phải.
“Lần sau chú ý nhé, đưa cậu vào đây làm tôi đau hết cả mình mẩy.”
Tôi không ngớt lời cảm ơn bà nhân viên rồi lấy đồ ra về.
Câu chuyện thứ 8: Anh trai
Một gia đình nọ có người con trai đột nhiên phát điên rồi giết hết cả nhà. Sau đó cảnh sát đến bắt giữ và anh ta bị tuyên phạt tử hình. Người em gái may mắn sống sót nhưng do quá hoảng loạn nên mất đi trí nhớ. Vì tất cả người thân đã mất hết, trí nhớ cũng không còn, cô ta sống mà như đã chết. Một hôm cô tình cờ gặp một người xem bói, bèn nhờ bà ta xem hộ quá khứ của mình.
“Tại sao anh trai tôi lại phát điên?”
“Không, anh trai cô rất điềm tĩnh đấy.”
“Thế sao anh ấy lại giết hết cả nhà?”
“Không, anh trai cô chỉ giết một người thôi.”
Người em gái đột nhiên nhớ ra tất cả rồi òa khóc nức nở.
Câu chuyện thứ 9: Chuyển phát nhanh
“Xin lỗi, cho tôi hỏi địa chỉ của gói hàng này là gì vậy….” Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi tôi.
“À, ở tầng 1 tòa nhà B.” tôi trả lời.
“Cảm ơn nhé,” người nhân viên trả lời.
Mà, phòng tôi nằm ở tầng 3 tòa nhà C đó chứ.
Câu chuyện thứ 10: Trò chơi
Một đêm nọ bị mất điện, 4 cậu sinh viên cùng phòng rủ nhau chơi trò gọi ma học được trên mạng. Trong đêm tối, 4 người đứng ở 4 góc phòng, rồi lần lượt từng người đi theo chiều kim đồng hồ đến chạm vào tay người đứng ở góc phòng bên cạnh. A đến chạm vào B, B đến chạm vào C, C đến chạm vào D, D đến chạm vào A. Cứ như vậy đến lúc họ chơi mệt thì trời đã sáng. Lúc cả nhóm đang ngồi nghỉ thì một người bỗng sực nhớ ra điều gì đó rồi hét lên kinh sợ.
Một ngày nọ, tôi bắt một chuyến tàu điện ngầm để về nhà. Khi ấy chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ đêm. Đi được một đoạn thì tàu dừng lại ở trạm kế tiếp và một người đàn ông bước lên tàu. Sau khi cửa đóng lại, người đàn ông nọ như sực nhớ ra điều gì đó, bắt đầu nhìn dáo dác những hành khách xung quanh.
Anh ta nhìn tôi và hỏi, “Xin lỗi vì mạo muội, nhưng cho tôi hỏi có phải năm nay cậu 28 tuổi không?”
“Đúng vậy, nhưng sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng anh ta không trả lời, mà tiếp tục vội vàng hỏi người bên cạnh.
"Năm nay anh 45 tuổi phải không?"
"Ừ..."
"Có phải bà 62 tuổi không?"
"Sao cậu biết?"
Cứ như vậy, người đàn ông nọ hỏi hết những hành khác có mặt trong toa tàu. Dường như anh ta sở hữu một năng lực đặc biệt, chỉ nhìn người vào người khác là có thể biết được tuổi của họ.
Từ đó đến khi tàu tới bến còn khoảng 15 phút, toàn bộ hành khác bao gồm cả tôi đều rất kinh ngạc trước khả năng khác thường của người đàn ông kia, ai nấy đều nhìn anh ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa có phần sợ hãi. Cho đến khi anh ta hỏi người cuối cùng có mặt trong toa tàu - một người phụ nữ.
"Năm nay chị 50 tuổi phải không?"
"Đúng vậy, nhưng chỉ còn 5 phút nữa là tôi bước sang tuổi 51 rồi." Người phụ nữ kia trả lời.
Nghe xong anh ta mặt mày tái mét, toàn thân cứng đờ không nói được câu nào nữa.
Câu chuyện thứ 2: Yumi
Tôi từ trường học trở về nhà, vào trong bếp rót ra một tách trà lúa mạch, vừa uống vừa nghĩ về chuyện thi thể mẹ tôi được giấu dưới sàn nhà.
Ngay khi ấy, bố tôi từ phòng kế bên bước ra và nói: “Yumi? Mẹ con đã có người đàn ông khác, muốn bỏ rơi hai bố con mình để trốn đi, bố và mẹ đã cãi nhau….Trong lúc giằng co bố đã lỡ tay…” Nói xong nước mắt bố tôi trào ra.
Tôi không hề có ý định sẽ báo cảnh sát về việc làm của bố, mà chủ định sẽ cứ thế sống với bố trọn đời.
Khi đang định về phòng thay quần áo, tôi phát hiện ra trên chiếc bàn góc phòng có mấy mảnh giấy bị xé lộn xộn, trên đó có bút tích của mẹ tôi. Tôi thử sắp xếp lại những chữ viết trên mẩu giấy.
YUMI. MAU CHẠY ĐI. BỐ. MẤT TRÍ RỒI.
Câu chuyện thứ 3: Nhật ký
Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ.
Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.
Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký.
Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:
Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)
Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.
Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.
Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.
Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu?
Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.
Câu chuyện thứ 4: Điều ước
Có một cô bé nhặt được cái chai bên bờ biển. Cô bé mở nắp chai thì thấy một tinh linh có cánh bay ra. Tinh linh hứa sẽ giúp cô hoàn thành một điều ước để trả ơn.
Cô bé nói người nhà trong gia đình mình đối xử với cô rất tệ hại, và muốn tất cả họ chết hết. Sáng ngày hôm sau, cô bé tỉnh dậy và thấy bố mẹ, anh chị vẫn còn sống.
Vài ngày sau tinh linh bay đến gặp cô, và hỏi cô có thấy hài lòng khi điều ước thành sự thật không. Cô bé sững lại rồi òa lên khóc nức nở, hỏi tinh linh liệu có thể thu hồi lại điều ước, nhưng nó nói mọi thứ đã quá muộn.
Câu chuyện thứ 5: Thang máy
Một người nửa đêm mới về đến nhà, anh ta sống ở tầng thứ 14. Thang máy đi được vài giây thì thấy tầng số 8 sáng đèn. Anh ta nghĩ muộn vậy rồi mà tầng 8 vẫn có người dùng thang máy. Được một chốc anh ta đột nhiên hét lên rồi ấn loạn xạ mấy tầng 4 5 6 cho đến khi thang máy dừng lại và chạy hộc tốc ra ngoài.
Câu chuyện thứ 6: Cái lỗ trên tường
Một cô gái thi đỗ vào một trường Đại học ở Tokyo, cô quyết định từ nay sẽ sống độc lập một mình nên đã thuê căn hộ ở một tòa chung cư. Đêm đầu tiên sống tại đó, cô phát hiện ra trên tường có một cái lỗ nhỏ, có thể nhìn xuyên sang căn phòng bên cạnh. Cô gái thử nhìn vào cái lỗ đó thì thấy bên kia toàn một màu đỏ thẫm. Cô thầm nghĩ phòng bên chắc là dán giấy dán tường đỏ che mất cái lỗ đó. Nghĩ vậy, mấy hôm liền cô đều nhìn vào cái lỗ đó trên tường.
Nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy một màu đo đỏ. Tò mò, cô quyết định hỏi người chủ nhà về căn phòng đó.
"Nhà bên cạnh là ai thuê vậy?", cô gái hỏi.
Người chủ nhà trả lời: "À, chủ nhân căn hộ đó bị bệnh đau mắt nên ít khi ra ngoài lắm."
Câu chuyện thứ 7: Tắm hơi
Ngày nào tập thể dục xong tôi cũng vào nhà tắm hơi công cộng để thư giãn. Một hôm khi tôi bước vào phòng xông hơi khoảng 1 phút thì có một người đàn ông bước vào.
“Để xem ai sẽ phải ra ngoài trước tiên,” tôi thầm nghĩ bụng. Đây là một thói quen khó bỏ của tôi.
10 phút trôi qua, gã đàn ông ngồi cùng tôi là một tên rất to béo, chắc hắn phải nặng đến cả tạ mất.
15 phút nữa trôi qua, tên béo kia mồ hôi túa đầm đìa như tắm vậy mà vẫn không chịu bỏ cuộc. Khốn kiếp thật.
18 phút trôi qua rồi, cuối cùng gã béo múp ấy cũng chịu nhúc nhích, hắn lảo đảo đứng dậy và bước về phía cửa ra vào.
Thắng rồi! Tôi giơ hai nắm đấm lên trời, lòng hết sức tự hào về bản thân.
………………………………………………
Khi tôi tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ở một căn phòng lạ lẫm, và một người phụ nữ lớn tuổi đang nhìn xuống tôi. Đó là bà nhân viên phục vụ của nhà tắm công cộng này.
Bà ta nói: “Khi tôi đi kiểm tra thì phát hiện anh nằm ngất ngoài cửa phòng tắm hơi đấy.”
Xem ra ở trong đó lâu quá nên tôi bị choáng thì phải.
“Lần sau chú ý nhé, đưa cậu vào đây làm tôi đau hết cả mình mẩy.”
Tôi không ngớt lời cảm ơn bà nhân viên rồi lấy đồ ra về.
Câu chuyện thứ 8: Anh trai
Một gia đình nọ có người con trai đột nhiên phát điên rồi giết hết cả nhà. Sau đó cảnh sát đến bắt giữ và anh ta bị tuyên phạt tử hình. Người em gái may mắn sống sót nhưng do quá hoảng loạn nên mất đi trí nhớ. Vì tất cả người thân đã mất hết, trí nhớ cũng không còn, cô ta sống mà như đã chết. Một hôm cô tình cờ gặp một người xem bói, bèn nhờ bà ta xem hộ quá khứ của mình.
“Tại sao anh trai tôi lại phát điên?”
“Không, anh trai cô rất điềm tĩnh đấy.”
“Thế sao anh ấy lại giết hết cả nhà?”
“Không, anh trai cô chỉ giết một người thôi.”
Người em gái đột nhiên nhớ ra tất cả rồi òa khóc nức nở.
Câu chuyện thứ 9: Chuyển phát nhanh
“Xin lỗi, cho tôi hỏi địa chỉ của gói hàng này là gì vậy….” Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi tôi.
“À, ở tầng 1 tòa nhà B.” tôi trả lời.
“Cảm ơn nhé,” người nhân viên trả lời.
Mà, phòng tôi nằm ở tầng 3 tòa nhà C đó chứ.
Câu chuyện thứ 10: Trò chơi
Một đêm nọ bị mất điện, 4 cậu sinh viên cùng phòng rủ nhau chơi trò gọi ma học được trên mạng. Trong đêm tối, 4 người đứng ở 4 góc phòng, rồi lần lượt từng người đi theo chiều kim đồng hồ đến chạm vào tay người đứng ở góc phòng bên cạnh. A đến chạm vào B, B đến chạm vào C, C đến chạm vào D, D đến chạm vào A. Cứ như vậy đến lúc họ chơi mệt thì trời đã sáng. Lúc cả nhóm đang ngồi nghỉ thì một người bỗng sực nhớ ra điều gì đó rồi hét lên kinh sợ.
Những câu chuyện creepypasta ngắn
Reviewed by genen
on
tháng 6 07, 2015
Rating:
Không có nhận xét nào: